TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
    • Ngôn Tình
    • Đam Mỹ
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Xuyên Không
    • Hài Hước
    • Huyền Huyễn
    • Hệ Thống
    • Kiếm Hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Trọng Sinh
    • Võng Du
Sign in Sign up
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
    • Ngôn Tình
    • Đam Mỹ
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Xuyên Không
    • Hài Hước
    • Huyền Huyễn
    • Hệ Thống
    • Kiếm Hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Trọng Sinh
    • Võng Du
Sign in Sign up
Prev
Next

Chương 684

  1. Home
  2. Ta Thấy Thám Hoa Thật Duyên Dáng
  3. Chương 684
Prev
Next

Từ Bình tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Ngay khi hắn vừa khép mi, một con dao găm bay vút đến, đánh rơi thanh đao xuống đất với một tiếng “keng” chát chúa.

Từ Bình lập tức mở bừng mắt, quay đầu nhìn…

Là hắn?!

Cố Trường Bình tung người xuống ngựa, trừng mắt liếc Lý Quân Tiện một cái thật dữ dằn.

Lý Quân Tiện cũng chẳng biện minh, dù thực ra thanh đao trong tay hắn lúc ấy đã được xoay ngược lưỡi quay vào trong, sống dao quay ra ngoài.

Hắn chỉ định đánh cho cái đầu cứng như đá kia bất tỉnh là xong.

“Người này giao cho ngươi. Các huynh đệ, theo bổn vương vào thành!”

Lý Quân Tiện nhặt đao lên, phi thân lên ngựa, như cơn gió đen cuộn qua rồi biến mất không còn tăm hơi.

Từ Bình nhìn vị khách không mời trước mặt với ánh mắt đầy nghi hoặc: “Ngươi đến làm gì?”

“Từ Bình, hãy đầu hàng đi.” Cố Trường Bình nói: “Phạm Trường Sinh đã bị bắt sống, năm vạn đại quân hơn nửa đã đầu hàng, Hùng huyện cũng đã thất thủ.”

Cái gì?!

Hàng ngàn cơn phẫn nộ bùng lên trong mắt Từ Bình, người vốn gầy guộc như tro tàn nay bỗng sống lại như dã thú.

Chỉ trong khoảnh khắc đó, hắn bỗng hiểu ra vì sao viện binh mãi vẫn chưa đến.

“Thành Mạc Châu cũng đã vỡ trận.” Giọng Cố Trường Bình bỗng trầm xuống: “Từ nhị gia, trận này… ngươi đã thua rồi.”

Từ Bình trừng trừng nhìn Cố Trường Bình, không chớp mắt, rồi nhổ một ngụm máu xuống đất: “Ta hỏi ngươi, Phạm Trường Sinh đã đầu hàng chưa?”

Bị bắt sống và đầu hàng là hai chuyện khác nhau, hắn nhất định phải hỏi cho rõ.

Cố Trường Bình trầm mặc một lúc, trả lời: “Đầu hàng rồi.”

Đôi mắt Từ Bình như muốn nứt toạc: “Nói láo! Không thể nào! Hắn là người do đại ca ta dẫn dắt, hắn tuyệt đối không đầu hàng! Mẹ kiếp, ngươi đang lừa ta!”

Cố Trường Bình nhìn hắn với ánh mắt cảm thông: “Lừa ngươi để làm gì? Hắn thật sự đã đầu hàng rồi.”

Tin từ phía Cố Dịch vừa truyền tới: dao đã đặt lên cổ Phạm Trường Sinh, tuy hắn không cam lòng, nhưng rốt cuộc vẫn phải quỳ gối khuất phục.

“Từ Bình!” Cố Trường Bình nghiêm giọng: “Cha ngươi tuổi qua lục tuần vẫn phải ra trận, ngươi có biết Hoàng thượng làm vậy là vì sao không? Là đang lấy hai cha con ngươi để mài dao đấy.”

Sắc mặt Từ Bình lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Chuyện này hắn biết. Cha hắn biết. Thiên hạ đều biết. Nhưng chẳng ai dám nói ra.

“Nhà họ Từ nhìn thì như lửa dầu sôi sục, hoa nở rực rỡ, nhưng thực chất thì sao?”

Cố Trường Bình hỏi rồi tự trả lời: “Là do đại ca ngươi cả đời gác cổng sa mạc đổi lấy. Đại ca ngươi đến lúc chết cũng chưa từng quay lại nhìn thành Tử Cửu thêm một lần.”

“Ngươi nói láo! Câm mồm cho gia!”

“Vì sao phải bịt tai? Vì không dám nghe tiếp sao?” Cố Trường Bình nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng: “Bao nhiêu người nhà họ Từ, sao mỗi đời chỉ có một đại tướng quân? Chẳng lẽ ngươi kém hơn đại ca ngươi? Mấy đứa con trai ngươi đều thua kém Từ Thanh Sơn sao?”

Sắc mặt Từ Bình như muốn vỡ vụn ra từng mảnh.

Hắn chợt nhớ lại thời thơ ấu, khi hắn chạy vào thư phòng của cha: “Cha ơi, con cũng muốn làm đại tướng quân, cầm quân đánh trận, bảo vệ sơn hà, con muốn giống đại ca!”

Cha nhìn hắn thật lâu, xoa đầu hắn: “Con trai, nhà họ Từ mỗi đời chỉ có thể có một đại tướng quân.”

“Tại sao ạ?” hắn hỏi.

Ánh mắt cha hắn lúc ấy hiện lên vẻ phức tạp: “Lớn lên rồi con sẽ hiểu…”

“Vì nhà họ Từ vừa muốn giữ vinh hoa phú quý, lại không thể để công cao át chủ.”

Cố Trường Bình cười nhạt: “Cho nên, phải hy sinh các ngươi.”

Từ Bình cũng cười nhạt trả lời: “Cố Trường Bình, nhà họ Từ chúng ta làm gì, không cần ngươi châm ngòi ly gián! Muốn giết thì giết, muốn chém thì chém, lắm lời làm gì! Muốn ta đầu hàng, ngươi nằm mơ đi!”

“Ta nhớ trong nội viện của Từ nhị gia chỉ có một mình phu nhân họ Phi, đúng không?”

Khóe miệng Cố Trường Bình nhếch lên, nhưng trong nụ cười kia lại chẳng có chút ý cười nào.

“Ngươi và nàng ấy tình nghĩa vợ chồng sâu đậm, ngươi nỡ để lại nàng ấy một mình sao? Ngươi muốn nàng ấy giống như đại tẩu ngươi, suốt đời giữ danh xưng tướng quân phu nhân, giữ một căn phòng trống trơn mà chờ chết sao?”

“Câm mồm cho gia!” Từ Bình vung ngang đao, quát lớn: “Nói thêm một câu nữa, gia chém chết ngươi!”

“Ta chỉ nói đúng nỗi lòng của ngươi thôi, Từ Bình!”

Cố Trường Bình chẳng chút sợ hãi: “Ngươi đang tuyệt vọng vùng vẫy đó thôi!”

Tên khốn này, tên khốn này!

Lồng ngực Từ Bình phập phồng, nhìn chằm chằm vào Cố Trường Bình bằng ánh mắt hằn học, nhưng bỗng nhiên, sắc mặt hắn thay đổi.

Trong mắt Cố Trường Bình không có khinh thường, không có châm chọc, chỉ có thương xót.

Khốn kiếp!

Tên khốn này lại thương hại mình sao?

Mình có gì để hắn thương hại? Hắn mới là loạn thần tặc tử, hắn mới là…

“Đao của nhà họ Từ xưa nay chỉ chém giặc ngoại, chưa từng chém người nhà. Từ Bình, nếu đại ca ngươi còn sống, liệu có nỡ dùng máu của huynh đệ, máu của người cha già để làm đá mài dao cho con trai không?”

Cố Trường Bình nhìn hắn đầy xót xa.

“Từ Bình, hai người đó đều họ Lý. Ai ngồi lên ngai vàng thì giang sơn này cũng là của nhà họ Lý. Xã tắc vẫn là xã tắc ấy, lòng trung nghĩa của nhà họ Từ cũng không đổi. Ngươi sợ điều gì?”

Lời nói như lưỡi dao đâm sâu vào ngực Từ Bình, sắc mặt hắn lúc ấy trắng bệch xen lẫn xanh xám.

Không đúng!

Hắn nói không đúng!

Hoàng đế là chính thống, là được tiên đế truyền ngôi. Hạo Vương là loạn thần tặc tử, là kẻ dòm ngó giang sơn, là đại nghịch bất đạo…

“Từ Bình, ta biết người nhà họ Từ thà chết chứ không chịu nhục, có cốt cách sắt đá, nguyện chết vì nghĩa. Nhưng trước tiên, chẳng phải nên là một con người sống trước đã sao?

Con người có yếu đuối, có sợ hãi, có tư tâm, có d*c v*ng, có đau đớn, có vui vẻ. Nếu ngươi chết trận, cùng lắm chỉ là thêm một linh vị trong từ đường nhà họ Từ.”

Giọng Cố Trường Bình trầm xuống, đầy bi thương: “Vậy những người còn sống thì sao? Những người yêu thương ngươi… họ sẽ phải sống tiếp quãng đời dài đằng đẵng ấy thế nào?”

Đôi mắt Từ Bình đỏ rực nhìn chằm chằm Cố Trường Bình.

Hắn biết…

Ánh mắt kiên quyết và phẫn nộ của hắn không để lộ chút nào sự lay động trong lòng, nhưng hắn… thật sự đã dao động rồi.

Cố Trường Bình là người tinh ý, thấy vậy lập tức âm thầm thở phào một hơi.

Thế nhưng hơi thở ấy còn chưa dứt, một mũi tên bén ngót ánh lên ánh lạnh lẽo xé gió lao tới.

Khóe mày Cố Trường Bình giật mạnh, vội vàng đẩy Từ Bình ra ngoài.

“Cẩn thận…”

Không ngờ, lại một mũi tên nữa lao vút đến.

“Phập!”

Mũi tên xuyên thẳng vào sau gáy Từ Bình.

Hắn cúi đầu nhìn nửa đoạn mũi tên thò ra ở cổ mình, đôi môi khô nứt mấp máy, nói ra bốn chữ cuối cùng của cuộc đời: “Cố Trường Bình, ta…”

Cả đời này, điều ta mong mỏi…

Chẳng qua là lúc ta múa kiếm thật đẹp, ánh mắt cha có thể sáng lên một chút.

Chẳng qua là lúc ta cùng huynh đệ uống say mèm, Phí thị nổi giận đùng đùng chạy đến, nắm tai ta mà quát: “Uống uống uống, uống cho chết luôn đi!”

Chẳng qua là con trai chạy vào phòng, nói với ta: “Cha ơi, hôm nay tiên sinh khen con, bảo con làm văn giỏi lắm.”

Tại sao…

Lại khó đến thế chứ…

Từ Bình thở dài một tiếng, thân người đổ rầm xuống đất.

“Từ nhị gia!”

Cố Trường Bình hét lớn một tiếng, định lao tới đỡ hắn dậy, nhưng quân Huyền Thiết đã lập tức vây kín xung quanh.

“Thưa tiên sinh, nơi này nguy hiểm, mau rời đi!”

“Mau đưa tiên sinh đi!”

“Không cần lo cho ta!”

Cố Trường Bình hoàn toàn phẫn nộ, lần đầu tiên gào lên như sấm: “Tìm cho ta kẻ đã bắn tên!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 684"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull