TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
    • Ngôn Tình
    • Đam Mỹ
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Xuyên Không
    • Hài Hước
    • Huyền Huyễn
    • Hệ Thống
    • Kiếm Hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Trọng Sinh
    • Võng Du
Sign in Sign up
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
    • Ngôn Tình
    • Đam Mỹ
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Xuyên Không
    • Hài Hước
    • Huyền Huyễn
    • Hệ Thống
    • Kiếm Hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Trọng Sinh
    • Võng Du
Sign in Sign up
Prev
Next

Chương 730

  1. Home
  2. Ta Thấy Thám Hoa Thật Duyên Dáng
  3. Chương 730
Prev
Next

Từ địa lao đi lên, xuyên qua một hành lang hẹp, đi sâu vào bên trong, là dãy phòng tra khảo của Cẩm Y vệ.

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt, đột ngột xuyên thủng màng nhĩ, khiến người ta không khỏi dâng lên nỗi sợ và cái lạnh khó nói thành lời.

Phòng tra khảo rất rộng, bên trong bày đầy đủ các loại hình cụ, ở giữa đống hình cụ ấy, Kỷ Cương đang ngồi.

Tĩnh Bảo vừa bước tới, còn chưa đứng vững, sau đầu gối chợt đau nhói.

“Quỳ xuống!”

Nàng lập tức quỳ thẳng xuống, mười ngón tay run nhẹ chống xuống đất.

Tĩnh Bảo ngẩng đầu, sắc mặt trắng bệch nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo, khiến Kỷ Cương thoáng giật mình, rồi cười âm hiểm: “Quả nhiên là Thám hoa lang, đầu óc không chỉ thông minh mà còn cứng cỏi đến vậy.”

“Không dám!”

“Nói không dám, mà còn dám trừng mắt nhìn đại nhân nhà ta…”

Ánh mắt Kỷ Cương quét sang, nghiêm khắc chặn lời tâm phúc đang định lên tiếng, rồi lại quay lại nhìn Tĩnh Bảo, dịu dàng cất giọng: “Chuyện nữ cải trang nam, chỉ sợ không phải là ý của ngươi. Thế gian này, mấy ai là nữ mà lại nguyện giả trai? Chuyện này có thể bỏ qua, nhưng có một việc thì…”

Kỷ Cương cúi người xuống: “Ngươi vào Quốc Tử Giám, rồi vào trường thi, không thể nào không lộ ra chút sơ hở, là ai giúp ngươi?”

“Không ai giúp ta cả. Vào Quốc Tử Giám là ta dè dặt cẩn trọng, vào trường thi thì ta mặc một bộ da người. Bộ đó ta tốn không ít bạc để làm.”

Tĩnh Bảo trả lời: “Nếu các ngươi đã tịch thu phủ nhà ta, hẳn là có thể tìm thấy nó trong rương.”

Mắt Kỷ Cương híp lại.

Đúng là đã tìm được.

Làm rất tinh xảo.

Chỉ là thứ đó rất bất tiện, chỉ mặc được trong một vài dịp.

“Ta đã điều tra rồi. Năm đó cha ngươi chết, tang lễ vừa xong, Nhị phòng nghi ngờ ngươi là nữ cải nam trang, nghe nói còn có nhân chứng. Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, là Cố Trường Bình từ nơi xa ngàn dặm chạy tới, giúp ngươi hóa giải tình thế.”

Tĩnh Bảo nói: “Đúng, hắn có giúp ta, nhưng không phải chạy ngàn dặm đến. Hắn đến phủ Lâm An là để tìm mấy người Cao Triều.”

“Vậy sao?”

Kỷ Cương cười cười: “Nhưng mấy người Cao Triều lại không nói vậy đâu!”

Tĩnh Bảo trả lời: “Ta không biết là họ nhớ sai hay ta nhớ sai. Giấy xin phép nghỉ học của Quốc Tử Giám đều được lưu trữ, các người có thể đi tra lại ngày tháng.”

Kỷ Cương làm Cẩm Y vệ hai mươi năm, từng gặp biết bao nhiêu người.

Trước mắt là Tĩnh Thất, mày mắt anh khí, cử chỉ hành vi đều như nam nhân, nhưng tâm tư thì lại tinh tế như nữ tử.

Hắn liếc nhìn tâm phúc một cái, người kia lập tức hiểu ý, sai người đi tra xét.

“Cố Trường Bình xuất hiện ở từ đường Tĩnh phủ gia, ngoài việc chống lưng cho ngươi, nghe nói còn làm lộ ra một chuyện.”

Kỷ Cương vuốt ngón tay: “Con dâu của Nhị phòng nhà Tĩnh gia Đỗ thị, bị cha chồng cưỡng h**p.”

Biểu cảm của Tĩnh Bảo thay đổi.

Sự thay đổi nhỏ ấy không qua nổi mắt Kỷ Cương: “Hắn sao lại có thể đúng lúc xuất hiện ở trang viện của Tĩnh gia như thế?”

“Chuyện này trước kia ta cũng không hiểu nổi. Trang viện bị đạo tặc đột nhập, sao hắn lại tình cờ có mặt, còn giúp ta đuổi bọn đạo tặc đi?”

Tĩnh Bảo ngừng lại một chút: “Về sau ta mới biết, gần trang viện của Tĩnh gia có một suối nước nóng, nơi đó là biệt viện của phi tử Hạo vương, nương nương Lý thị. Đêm đó hắn chỉ tình cờ đi ngang qua, nơi hắn định đến là biệt viện kia. Nếu đại nhân không tin, có thể phái người đi kiểm tra.”

Kỷ Cương cười nhạt: “Thì ra là vô tình đi ngang.”

Tĩnh Bảo: “Chỉ có thể nói Cố Trường Bình là quý nhân của ta.”

Kỷ Cương: “Quý nhân của ngươi không chỉ có mình Cố Trường Bình, nghe nói Lý nương nương cũng là quý nhân của ngươi.”

Tĩnh Bảo thành thật gật đầu: “Đúng, nương nương từng cứu ta khỏi tay Thạch Hổ, ta mang ơn bà ấy suốt đời.”

“Vậy thì…”

Giọng Kỷ Cương đột nhiên sắc nhọn: “Ngươi hôn mê được nương nương cứu về, bà ta không phát hiện ra ngươi là con gái sao?”

Mỗi một chữ như chùy gõ mạnh vào thân thể Tĩnh Bảo.

Ngay sau đó, một luồng lạnh buốt dâng lên từ xương cụt, khiến nàng không kiềm được rùng mình một cái.

Lý nương nương không phát hiện ư?

Ngươi hôn mê, bị thương, nằm suốt nửa tháng ở biệt viện suối nước nóng, thương tích đều do người ta chữa trị sao có thể không bị phát hiện?

Nếu Lý nương nương đã phát hiện?

Cố Trường Bình thường xuyên lui tới biệt viện đó, bà ta lẽ nào không nói sự thật của ngươi cho hắn?

Nếu đúng là vậy, Kỷ Cương kế tiếp sẽ hỏi:

Cố Trường Bình vì sao phải giữ bí mật giúp ngươi?

Hắn có từng dùng thân phận ngươi để uy h**p ngươi không?

Nếu có, lượng lương thực mà ngươi tích trữ ở Giang Nam, có phải giúp hắn làm không? Có phải ngươi cũng tham gia tạo phản?

Nếu không, quan hệ giữa hai người rốt cuộc là gì?

Tĩnh Bảo chỉ thấy như có một thùng nước đá dội xuống đầu…

Kỷ Cương chỉ sợ đã điều tra kỹ tám đời tổ tông nhà nàng, mọi chỗ khả nghi đều bị hắn ta nghiền ngẫm.

Lỗ hổng này, dù có tài ăn nói cỡ nào cũng khó mà che lấp được.

“Ta đoán là nương nương đã phát hiện rồi.”

Trong tình thế cấp bách, Tĩnh Bảo đành cắn răng nhận: “Vì lúc ta tỉnh lại thì vết thương đã được băng bó kỹ, nhưng bà ấy chưa từng nói rõ chuyện này với ta.”

“Ồ?”

Kỷ Cương tò mò: “Tại sao?”

“Ta không biết!”

Tĩnh Bảo nói thật: “Vì chột dạ, ta cũng không dám hỏi nhiều. Nếu bà ấy nói rõ, ta nhất định sẽ dùng tiền mua chuộc, xin bà ấy giữ bí mật cho ta. Nhưng rất kỳ lạ, bà ấy chỉ đưa ta đến một viện vắng vẻ để dưỡng thương, mãi cho đến khi Hạo vương quay về.”

Những lời này Tĩnh Bảo không hề nói dối, khi đó đúng là như vậy.

Đẩy mọi chuyện sang Lý nương nương, mà bà ta lại ở tận Bắc phủ đồng nghĩa với việc không còn nhân chứng sống.

Kỷ Cương làm sao tin nổi: “Tĩnh Văn Nhược, ngươi đang nói dối!”

Tĩnh Bảo lắc đầu: “Đã đến nước này, ta còn nói dối làm gì? Hoàn toàn vô ích, đại nhân.”

“Bởi vì ngươi muốn che giấu!”

“Che giấu điều gì?”

“Che giấu việc ngươi giúp Cố Trường Bình tích trữ lương thảo. Họ Lý đã nói thân phận ngươi cho Cố Trường Bình, hắn nhân đó ép buộc ngươi, lợi dụng địa thế thuận lợi ở phủ Lâm An để gom và vận chuyển lương thực về Bắc phủ.”

“Đại nhân!” Tĩnh Bảo run môi: “Trí tưởng tượng của ngài phong phú thật đấy. Việc ta giả trai là tội lớn, bị tịch biên tài sản cũng chẳng oan, ta không biện hộ. Nhưng tội mưu phản to bằng cái mâm ấy mà đổ lên đầu ta, ta phải kêu oan!”

“Tĩnh Văn Nhược, cái mâm ấy có phải là ‘phân’ hay không, trong lòng ngươi biết rõ nhất.”

Kỷ Cương đứng thẳng người, nhận lấy chén trà từ tay thị vệ bên cạnh, khẩy nhẹ nắp chén, cười nhạt: “Mũi ta xưa nay rất thính, lại cực kỳ chính xác, chưa từng sai. Ta khuyên ngươi nên khai thật, như vậy thì cả ngươi và chúng ta đều đỡ vất vả. Còn nếu không…”

Ông ta “bộp” một tiếng đậy nắp chén lại: “Thì ta sẽ cho ngươi nếm đủ mùi mười tám món đại hình!”

Khóe môi Tĩnh Bảo nhếch lên cười nhạt: “Đại nhân muốn ép cung bằng nhục hình sao?”

“Tĩnh Văn Nhược!”

Tâm phúc quát lớn: “Đừng có không biết điều! Cẩm Y vệ ép cung thì đã sao? Nhiều người rồi, thiếu gì một đứa như ngươi! Đã bước chân vào nơi này, muốn không chịu khổ thì khai thật đi!”

Sắc mặt Tĩnh Bảo trắng bệch như giấy: “Sự thật là những gì ta vừa nói.”

“Chậc chậc chậc!”

Kỷ Cương nhìn Tĩnh Bảo một lúc, cười giả lả: “Dù sao cũng là Thám hoa, là người đọc sách, bản quan trước nay không đánh kẻ đọc sách. Người đâu, dẫn lên!”

“Rõ!”

Dù đã được Thịnh Nhị cảnh báo, nhưng khi Tĩnh Bảo thấy đại tỷ bị hai Cẩm Y vệ kẹp hai bên giải tới, nàng vẫn như con thú hoang xông ra, trong cổ họng gào thét: “Đại tỷ! Đại tỷ!”

“A Bảo….”

Nước mắt Tĩnh Nhược Tố tuôn ra như suối.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 730"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull