Giang Ly đã dùng món sườn xào chua ngọt từ nhà ăn lưu học sinh làm mồi nhử, thu hút hồn ma đến. Ba cành cây khô cô cắm trên món ăn thực chất tượng trưng cho ba cây hương. Khi đốt hương cắm lên thức ăn, điều đó mang ý nghĩa cúng dường. Chỉ khi đó, hồn ma mới có thể ngửi và thưởng thức được mùi vị của đồ ăn nhân gian.
Giang Ly đã dùng một cành cây chấm nước sốt sườn xào, vẽ một lá bùa gọi gió trên bậc đá. Lá bùa này mượn sức gió để mang hương vị món ăn đến khu ký túc xá nữ, nơi hồn ma thường xuất hiện, nhằm dụ nó đến đây.
Ban đầu, Giang Ly nghĩ rằng, việc hồn ma phá hoại đồ ăn chắc hẳn là do nó c.h.ế.t đói khi còn sống. Quả nhiên, mồi nhử này đã thu hút cô gái ma đến.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy cô gái ma, Giang Ly lập tức bác bỏ giả thuyết trước đó của mình. Cô gái ma mang theo mùi hương của nhang đèn, rõ ràng sau khi c.h.ế.t vẫn có người thân đốt giấy tiền vàng mã cho. Một hồn ma được người thân quan tâm như vậy, chẳng lẽ lúc sống lại không có cơm ăn?
Cô gái ma run rẩy trước mặt Giang Ly. Thấy cô gái không chủ động mở lời, Giang Ly đành hỏi trước:
“Cô tên gì?”
Cô gái trả lời:
“Phương Đồng Thi Tuệ.”
Giang Ly khựng lại, nhất thời chưa kịp phản ứng:
“Gì cơ?”
Cô gái càng run mạnh hơn:
“Ba tôi họ Phương, mẹ tôi họ Đồng. Thi trong thi từ, Tuệ trong tuệ trí—Phương Đồng Thi Tuệ.”
Giang Ly: … Chỉ nghe tên cũng biết đây là một cô bé còn rất nhỏ tuổi.
Cảm thấy cái tên này quá dài và khó đọc, Giang Ly quyết định gọi tắt:
“Phương Đồng, cô c.h.ế.t như thế nào?”
Phương Đồng Thi Tuệ trả lời:
“Do bệnh.”
“Vậy cô còn chấp niệm gì chưa hoàn thành?”
Trên đời tuy có ma quỷ, nhưng số lượng lại không nhiều. Sau khi chết, linh hồn con người sẽ đầu thai. Chỉ những hồn ma có chấp niệm cực kỳ mạnh mới lưu lại nhân gian. Thông thường, đó là những người bị g.i.ế.c hại, mang theo oán hận sâu sắc nên thà từ bỏ cơ hội đầu thai để báo thù.
Phương Đồng Thi Tuệ c.h.ế.t do bệnh, một cái c.h.ế.t tự nhiên. Vậy tại sao cô ấy vẫn còn ở nhân gian?