Thời tiết buổi tối có chút lạnh, sau khi Triệu Nhu tắm nước nóng xong, khuôn mặt nhỏ bị nhiệt khí hấp hơi trở nên đỏ bừng, nàng tùy ý mặc một chiếc áo đơn rồi phủ thêm áo choàng ở bên ngoài, chân trần trắng tinh, gấp không chờ nổi chạy về phòng, muốn chui vào trong ổ chăn, ngủ trong vòng tay ấm áp của Chu Cẩn Ngôn, người đã tắm xong trước một bước.
Từ sau khi bọn họ làm hòa xong, Chu Cẩn Ngôn liền trở về sống trong phủ công chúa, ngày đêm đều ở cùng Triệu Nhu, ngoài việc ban ngày ở trong phủ ra thì hai người còn cùng nhau đi dạo phố, thậm chí là còn ra ngoài đạp thanh ở ngoại ô kinh thành.
Đến tối thì tự nhiên hai người sẽ ngủ với nhau, bởi vì tình cảm của cả hai đều mạnh mẽ nên đôi phu thê niên thiếu này cũng không chịu nổi sự khiêu khích của tình dục, việc hoan hảo cũng làm nhiều hơn, càng ngày càng thành thục hơn trong chuyện này, họ tham luyến những khoái cảm do thân thể của nhau mang lại.
Bởi vì hai người càng hợp nhau trong vấn đề này, nên mỗi lần Chu Cẩn Ngôn thường cắm xuống không bao lâu thì liền dễ như trở bàn tay đưa Triệu Nhu lên đến cao trào. Mỗi một lần đều làm cho Triệu Nhu sung sướng không thôi, nước mắt lưng tròng ôm Chu Cẩn Ngôn run rẩy kêu lên, “Ưm a a…… Phu quân…… sâu quá…… Đi…… Ô ô…… Đi…… Ưm a……”
Sự quấn quít triền miên giữa hai người kéo dài đến mấy ngày mới có chút ngừng lại, nguyên lai là bởi vì Chu Cẩn Ngôn phát hiện ra hoa huy*t của Triệu Nhu đã bị hắn thao đến sưng đỏ, do hắn đau lòng nên tự nhiên cũng không dám làm nàng, cho dù Triệu Nhu không chịu nổi dục vọng của nàng và cầu xin dụ dỗ hắn thì hắn cũng chỉ dám ôm nàng, hôn môi trấn an rồi ôm nàng ngủ.
Ban đầu Triệu Nhu cũng không quen với việc này, dù sao thì tuổi của nàng vẫn còn trẻ, dục vọng lại lớn, bị Chu Cẩn Ngôn yêu thương vài lần thì thân mình liền có chút nghiện, nên đột nhiên muốn bỏ trong một khoảng thời gian ngắn thì sẽ hơi có chút khó khăn. Nhưng Chu Cẩn Ngôn đã quyết tâm muốn nàng cấm dục và nghỉ ngơi nên Triệu Nhu cũng hết cách, đành phải ngoan ngoãn ngủ trong lòng n.g.ự.c hắn và nói chuyện để an ủi.
Cứ như vậy ngủ thiếp đi, Triệu Nhu cũng dần dần quen với việc này. Nàng phát hiện rằng cảm giác được ngủ trong vòng tay của người mình yêu cũng không tồi. Dục vọng mãnh liệt được thay thế bằng sự dịu dàng ấm áp cũng khiến nàng dần dần yêu thích loại cảm giác này.
“Phu quân?”
Thời điểm Triệu Nhu bước vào phòng, nàng còn tưởng rằng Chu Cẩn Ngôn đã ngủ rồi, nàng nhỏ giọng đến gọi, nhưng sau khi lật bình phong lại, nàng phát hiện trên giường không có một bóng người.
Triệu Nhu cau mày đi lại trong phòng vài vòng, nàng cũng không thấy Chu Cẩn Ngôn ở những nơi khác, vì vậy nàng liền vội vàng hỏi tỳ nữ đang thở hổn hển cầm khăn tắm đuổi theo nàng vừa mới tiến vào ở phía sau: “Phò mã đi đâu rồi?”