Đối mặt với hành động vô lại của Triệu Nhu, Chu Cẩn Ngôn từ bỏ giãy giụa và chọn cách lạnh nhạt để chống đỡ.
Hắn cũng không tin, chỉ cần hắn bình tĩnh thì Triệu Nhu còn có thể làm ra cái trò gì.
Chu Cẩn Ngôn hừ lạnh ở trong lòng một tiếng, hết sức chuyên tâm mà đọc sách, hồn nhiên không để ý đến Triệu Nhu đang ở trong n.g.ự.c một chút nào.
Triệu Nhu vốn còn cho rằng Chu Cẩn Ngôn đối mặt với tình huống như vậy thì sẽ bị hoảng loạn, đến lúc đó nàng liền bắt được cơ hội. Nhưng nàng không ngờ Chu Cẩn Ngôn thật đúng là có thể nhẫn, thế nhưng lại có thể bất động với nhuyễn ngọc trong ngực.
Đáng giận, ta cũng không tin chàng có thể kiên nhẫn được như ngày hôm qua.
Triệu Nhu bĩu môi, chậm rãi lay động lắc m.ô.n.g ở trong n.g.ự.c Chu Cẩn Ngôn. Trọng lượng nặng nề đè lên đùi Chu Cẩn Ngôn, côn th*t như có như không xẹt qua cách một lớp vải, một chút lại một chút vừa cọ xát vừa kích thích khiến cho Chu Cẩn Ngôn rất nhanh liền có cảm giác, hắn cảm thấy xấu hổ.
“Hồ nháo, người đừng lộn xộn.”
Hắn kìm nén dục vọng của mình và côn th*t có thể cương cứng lên bất cứ lúc nào, thanh âm vững vàng mà cảnh cáo Triệu Nhu.
Nhưng Triệu Nhu căn bản lại không nghe, ngược lại được một tấc lại muốn tiến một thước, ở trong vòng tay rộng lớn của nam nhân mà cọ loạn.
Những sợi tóc trên đầu đang loạn xạ bay lên, xẹt qua mũi nam nhân, mang theo hương thơm nhẹ nhàng trêu chọc thần kinh của hắn.
Phối hợp với sự khiêu khích lay động từng chút một của m.ô.n.g Triệu Nhu, Chu Cẩn Ngôn càng ngày càng cảm thấy không ổn, hô hấp hỗn loạn, thân thể kiều mị của nữ nhân dựa vào trong n.g.ự.c hắn tựa như mồi lửa, chỉ kém vài bước là có thể khiến hắn đánh mất đi lý trí.
Không được, ta không thể nhận thua.