Tiểu Công Chúa Triệu Nhu - Hoa Hải Đường - Chương 8
“Vất vả cho người rồi.”
Chu Cẩn Ngôn ngồi trên ghế nhìn Triệu Nhu lấy hộp điểm tâm ra, vì phép lịch sự nên liền khụ một tiếng, dùng âm thanh nhỏ như muỗi kêu mà nói lời cảm ơn.
Triệu Nhu như là không nghe thấy, cũng không có phản ứng, chỉ thấy nàng xếp từng cái điểm tâm một rồi lấy ghế dựa ngồi xuống, sau đó dùng ánh mắt ý bảo nói: “Hẳn là chàng đã đói bụng rồi, chàng mau ăn đi.”
Vẻ mặt quan tâm săn sóc của nàng làm cho Chu Cẩn Ngôn có chút không thể thích ứng được, sau một lúc lâu sửng sốt, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra tại sao công chúa Triệu Nhu kiêu ngạo tùy hứng này lại đột nhiên ngoan ngoãn dịu dàng như vậy, vì vậy hắn đành phải vâng vâng dạ dạ đáp ứng, cầm điểm tâm lên ăn.
Triệu Nhu nhìn hắn có biểu hiện khác thì trong lòng mừng thầm, chiêu này quả nhiên là hữu dụng, chung quy nam nhân vẫn thích ăn mềm, nếu như ngươi ép buộc hắn không được thì hãy nhu thuận ở trước mặt hắn, cũng không tin là hắn sẽ không động tâm.
Triệu Nhu càng nghĩ càng vui vẻ, nàng nhìn dung mạo vô cùng tuấn mỹ của Chu Cẩn Ngôn mờ nhạt dưới ánh đèn, nàng cảm thấy đời này của mình thật sự là đã thua ở trên người của hắn, cam tâm tình nguyện làm mọi thứ vì hắn cũng không chút hối hận.
Chu Cẩn Ngôn nhận thấy ánh mắt của nàng nên liền ngẩng đầu lên trộm liếc nhìn một cái.
Gương mặt trứng trái xoan được năm ngón tay nâng đỡ, da thịt ở dưới ánh đèn bị chiếu đến trắng nõn ửng hồng, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt thủy chung vẫn phản chiếu ánh sáng rực rỡ, xán lạn như ánh sao, thâm tình chân thành, Chu Cẩn Ngôn chỉ liếc mắt một cái thì tâm liền đập lỡ một nhịp, hắn không dám nhìn lại nàng lần nữa, chỉ dám giả vờ cúi đầu ăn để che đi sự xấu hổ của mình.
Sau khi phát hiện chiêu này có hiệu quả, Triệu Nhu liền hành động như vậy trong vài ngày.
Rốt cuộc, đối mặt với một người toàn tâm toàn ý chiếu cố mình, đương nhiên Chu Cẩn Ngôn sẽ không thể thẳng mặt xua đuổi người ta nên đành phải chịu bại trận hết lần này đến lần khác trong các lần giao phong với nàng, mặc kệ việc Triệu Nhu không ngừng xuất hiện ở bên người hắn, từng bước phá vỡ bức tường ở trong trái tim hắn.
“Ta…… Ta đưa người về.”
Hôm nay, sau khi uống xong canh mà Triệu Nhu đưa tới, Chu Cẩn Ngôn nhận thấy trời đã khuya, lại phát hiện hôm nay nàng tới mà không có người hầu đi cùng, hắn cảm thấy cứ để Triệu Nhu trở về phủ công chúa như vậy thì sẽ không ổn nên liền sờ cái mũi, đề nghị nói.
Đúng lúc Triệu Nhu đang dọn dẹp bát đĩa, sau khi nàng nghe thấy lời Chu Cẩn Ngôn nói xong thì thân thể hơi hơi chấn động, cúi đầu cười trộm.
Tới.