Site icon TruyenVnFull

Trời, Trăng Và Sao Đều Rơi Vào Mắt Em - Chương 11

Editor: Gấc.

Đinh Bán Hạ sửng sốt trong chốc lát.

Sau đó cô mới nhớ ra… Đúng vậy, hình như mình thực sự chưa trả ô cho Từ Lục Ly.

Lần đó lúc mình đi xem mắt về, tuy Từ Lục Ly đưa mình đến tận cửa nhà, nhưng mình cũng không trả lại ô.

QAQ cái đồ ngốc này!

Lần này cô Đinh làm trời làm đất đã hại chính bản thân mình một cách rất dứt khoát.

Nhưng không thể không nói, có một điều rất kỳ quái chính là từ hồi cấp 3 đến tận bây giờ, chỉ cần Từ Lục Ly lên tiếng trong nhóm lớp thì cả nhóm chắc chắn sẽ rơi vào trạng thái im lặng.

… Nói vậy cũng không có nghĩa là Từ Lục Ly nhàm chán, chẳng qua là khi anh nói chuyện, không hiểu sao lại luôn khiến người khác cảm thấy không dám chen miệng vào.

Lần này cũng không ngoại lệ, sau khi Từ Lục Ly nói xong câu “Không trả ô à? @Đinh Bán Hạ”, nhóm lớp ban nãy vẫn còn đang ra sức nhắn tin lại lập tức trở nên yên lặng.

Chà, bầu không khí này chính là——

Anh Từ, anh nói tiếp đi, chúng tôi nhìn là được rồi.

Đinh Bán Hạ bị suy nghĩ của mình chọc cười, lúc phản ứng lại mới nhận ra, khụ khụ, người được mọi người chờ nói tiếp kia đang đợi mình trả lời.

Cô Đinh vốn luôn làm trời làm đất, lúc này lại có chút nơm nớp lo sợ.

“Trả ô trả ô, cảm ơn sự giúp đỡ lần trước của cậu.” Đinh Bán Hạ suy nghĩ rồi trả lời.

Tiếp đó, Đinh Bán Hạ phát hiện tin nhắn của mình cứ xoay vòng tròn.

Tàu điện ngầm đang ở giữa hai trạm, tín hiệu cực kỳ kém, Đinh Bán Hạ thở dài.

Hình như như vậy không tốt lắm?

Trông cứ như mình cố tình không muốn để ý đến Từ Lục Ly.

Đinh Bán Hạ đi tới đi lui một lúc, rốt cuộc tín hiệu cũng có xu hướng tốt hơn. Cô load lại giao diện QQ, sau đó thở dài một hơi, cuối cùng tin nhắn không ngừng xoay vòng tròn kia cũng được gửi đi.

Khi vòng tròn biến mất, cô còn nhận được một tin nhắn riêng của Lư Mộc.

“Bán Hạ, hiện tại cậu vẫn không muốn để ý hoặc là hơi sợ Lục Ly à? Lục Ly thật sự rất tốt…”

Tin nhắn này được gửi từ 2 phút trước.

Đinh Bán Hạ: “…”

Khó hiểu thật đấy.

Sao lại gọi là “Vẫn”?

Chẳng lẽ trước kia mình không thích để ý đến Từ Lục Ly ư?

Không nói đến chuyện khác, chẳng lẽ trong lòng Lư Mộc không rõ độ nổi tiếng của mình và Từ Lục Ly hồi học cấp 3 sao?

Tiếp đó, một tin nhắn khác của Lư Mộc lại hiện lên: “May quá may quá, bây giờ cậu đã chịu nói chuyện với Từ Lục Ly, thật đúng là cảm ơn trời đất.”

“Mình chưa bao giờ không muốn nói chuyện với Từ Lục Ly…” Đinh Bán Hạ mím môi, vẫn trả lời tin nhắn của Lư Mộc.

Sau đó cô chuyển sang khung chat của nhóm lớp, Đinh Bán Hạ nhìn thấy Từ Lục Ly trả lời tin nhắn của mình.

“Ừm, không cần cảm ơn, lúc trả ô, cậu mời mình ăn cơm tối rồi xem bói cho mình là được. Mình nhớ hồi cấp 3 cậu rất thích bói toán phải không?”

Đinh Bán Hạ: “…”

Không đúng lắm, nếu cô nhớ không nhầm, kể từ hôm xem mắt cho đến nay, cô đã mời Từ Lục Ly ăn đêm một lần. Sau đó cô lại nợ một bữa trà chiều vì Từ Lục Ly đã giúp cô đuổi đối tượng xem mắt phiền phức kia đi mà nhỉ? Tại sao bây giờ lại nợ thêm một bữa tối chỉ vì mượn ô?

Trời đất ơi!

Anh muốn ăn luôn Hạ Hạ nghèo nàn này sao!

Cô chỉ là một giáo viên nhân dân bần cùng mà thôi, cho dù có thể nhận đơn bói toán trên Taobao để kiếm thêm thu nhập, nhưng cũng không thể cứ hai ba bữa lại mời bạn học cũ ăn cơm được.

Hơn nữa, Từ Lục Ly quả thực đúng là Chu Bái Bì (*), bủn xỉn như thế.

(*) Chu Bái Bì là một tay ác bá địa chủ trong truyện “Nửa đêm gà gáy” của tác giả Cao Ngọc Bá. Trong truyện, Chu Bái Bì vì muốn bóc lột người làm đã giả tiếng gà gáy vào nửa đêm để buộc họ phải rời giường sớm nai lưng ra lao động (Trong khế ước bán thân có quy định: Gà gáy là phải rời giường làm việc).

Exit mobile version