Site icon TruyenVnFull

Trời, Trăng Và Sao Đều Rơi Vào Mắt Em - Chương 23

Bạn biết điều gì là cấm kỵ không?

Đại khái chính là——

Nếu đã phạm phải điều cấm kỵ này mà còn dạy mãi không sửa thì sẽ bị phê bình, sẽ bị nhắc tên phê bình, sẽ bị nhắc tên phê bình trước mặt tất cả mọi người.

Cho nên, rất tốt, học sinh toàn trường lại một lần nữa làm quen với Đinh Bán Hạ.

Lần trước, Đinh Bán Hạ được người toàn trường biết đến với cái biệt danh: Bạn thân của hot girl trường Chu Nhạc Nhạc.

Lần này, biệt danh của Đinh Bán Hạ lại trở nên dài hơn.

Bạn thân cũ của hot girl trường Chu Nhạc Nhạc đã bị trường học nhắc tên phê bình vì chơi Tarot.

Đúng, là bạn thân cũ.

Bắt đầu lần lượt có người chỉ chỉ trỏ trỏ Đinh Bán Hạ.

“Ồ, cậu nói Đinh Bán Hạ kia à? Chẳng phải cậu ta đã lừa cả hot girl trường Chu Nhạc Nhạc sao? Với kỹ thuật bói toán rách nát của mình, cậu ta nhất quyết nói rằng Chu Nhạc Nhạc không thể cưới người mình yêu, đây quả thực là một lời chửi mắng trần trụi. Mình cũng không biết bạn thân lại có thể như thế.”

“Trước kia thấy Đinh Bán Hạ có vẻ rất thành thật, không ngờ tri nhân tri diện bất tri tâm (*), vậy mà cậu ta lại là cái dạng đó.”

(*) Tri nhân tri diện bất tri tâm, có ý nghĩa là: Biết về người khác, hiểu rõ về diện mạo, nhưng không hiểu đến lòng dạ.

“Hơn nữa trường học cũng đã nhắc nhở nhiều lần rồi, cấm học sinh làm những việc linh tinh đó. Cậu ta lợi hại thật đấy.”

Khi một tin đồn được lặp đi lặp lại nhiều lần, cho dù mọi người có biết hay không thì họ cũng sẽ tin mà thôi.

Do đó, cũng khó trách được người trong lớp lại nhìn cô như vậy.

Đến tận bây giờ, có lẽ mọi người đều cảm thấy bản thân khi đó rất trẻ con.

Ít nhất thì lúc ấy mọi người trong lớp cũng không gây rắc rối gì cho cô ở bên ngoài, cho nên Đinh Bán Hạ rất sẵn sàng chấp nhận lời xin lỗi của họ.

——Đinh Bán Hạ vẫn luôn nhớ rõ chuyện quá khứ, chỉ là không chung sống được với nó mà thôi, cô biết rõ.

2 ngày trước khi cô bói toán cho Lương Địch, lúc Lương Địch nói ra câu đó, quả thực đã khiến Đinh Bán Hạ mơ về thời cấp 3.

Hồi cấp 3, cô thật sự suýt chút nữa thì từ bỏ bói toán chỉ vì chuyện này.

Có điều, khi bạn vượt qua được cửa ải khó khăn nhất định rồi thì bạn sẽ trưởng thành hơn rất nhiều.

Thứ không thể xóa bỏ được, mới là tình yêu.

Nếu không, cũng chỉ có thể gọi là hứng thú.

Đinh Bán Hạ cảm thấy buổi họp lớp hôm nay rất xứng đáng, hiện tại khi nhớ lại những chuyện trước kia, so với trốn tránh thì cô lại cảm thấy càng nhẹ nhõm hơn rồi. Cô hít vào một hơi thật sâu rồi thở ra.

Từ Lục Ly liếc mắt một cái đã nhìn ra Đinh Bán Hạ đang suy nghĩ điều gì.

Anh không nhịn được mà duỗi tay xoa đỉnh đầu mềm mại của cô Đinh. Đinh Bán Hạ lập tức tỉnh táo lại, sau đó cô mỉm cười nhìn anh: “Tập trung lái xe đi.”

Từ Lục Ly cong khóe môi.

Đinh Bán Hạ bắt chéo chân và lắc lắc đầu, trông đáng yêu vô cùng.

“Từ Lục Ly.”

Cô đột nhiên gọi anh.

“Hửm?”

Đinh Bán Hạ cười híp mắt: “Cảm ơn cậu.”

Không chỉ là lời cảm ơn của hôm nay, mà còn liên quan đến lời cảm ơn mấy năm trước nữa.

Khi đó Đinh Bán Hạ đã định đốt bài Tarot đi, dù sao trong trường cũng không có ai ủng hộ cô học cái này.

Cô luôn suy nghĩ, có phải nếu cô không học thứ kỳ quái này thì sẽ không có ai xa lánh cô không?

Cô lén lút cầm theo bài Tarot, đi tới rừng cây nhỏ.

Trước khi tới trường, Đinh Bán Hạ đã trộm lấy bật lửa của bố. Cô muốn sau cùng, chôn vùi sở thích ở trường học rất có cảm giác nghi thức.

Đinh Bán Hạ lấy bài Tarot ra khỏi túi, trước đây nó vẫn luôn là bảo bối của cô. Đến lúc cô lấy bật lửa ra, lại có một người bước vào rừng cây nhỏ im ắng.

Là Từ Lục Ly.

Đinh Bán Hạ luôn không dám nói chuyện với Từ Lục Ly, lần này cũng không ngoại lệ, cô không ngừng cầu nguyện trong lòng rằng Từ Lục Ly nhanh chóng rời khỏi nơi này đi.

Nhưng Từ Lục Ly lại nhíu mày, đi tới bên cạnh cô: “Bạn học Đinh, cậu định đốt lửa à?”

Đinh Bán Hạ lắc đầu.

Đồ ngu mới có thể thừa nhận!

Từ Lục Ly nhìn về phía bật lửa của Đinh Bán Hạ.

Đinh Bán Hạ: “…”

Sau đó cô vội vàng lùi ra phía sau: “Bật lửa không phải mình đem đến.”

Từ Lục Ly gật đầu: “Hôm nay mình là học sinh trực nhật, trường cấm đốt lửa. Cho nên bạn học Đinh, cậu cầm đồ rời đi đi. Bật lửa này để lại.”

Exit mobile version