Cho đến khi ăn trưa xong, sau đó ngồi tàu điện ngầm về nhà với mẹ Đinh, Đinh Bán Hạ mở túi ra mới phát hiện——
Vẫn chưa trả ô…
Bản thân cô quên sạch mấy chuyện này thì thôi, vì sao Từ Lục Ly cũng quên mất Orz. Đây không phải chứng tỏ là sau này lại phải chạy tới trả ô thêm lần nữa sao?
Cô gửi tin nhắn hỏi Từ Lục Ly với lời lẽ hùng hồn: “Tại sao cậu không nhắc mình trả ô cho cậu?! Cậu quên mất à?!”
Anh Từ đã trở lại văn phòng lại mỉm cười.
Đương nhiên anh không quên.
Nhưng có thể gặp lại Hạ Hạ bằng việc để cô đi trả ô, tất nhiên là.
Cầu mà không được.
Đinh Bán Hạ đang chán nản, bỗng nhiên mẹ Đinh nói:
“Hạ Hạ, người bạn học cũ này của con thật sự không tệ, đối xử với con cũng khá tốt.”
Cô Đinh chống khuỷu tay lên đầu gối, hai tay ôm mặt: “Mẹ, mẹ nghĩ nhiều rồi.”
Mẹ Đinh vỗ một cái vào lưng Đinh Bán Hạ: “Con nhóc này, nếu con thành thật yêu đương kết hôn cho mẹ, mẹ cần gì phải lo? Con thì hay rồi, ngày nào cũng bảo mẹ nghĩ nhiều, bản thân thì không chịu yêu.”
Cô Đinh bạo dạn đối mặt với mẹ mình, lại không dám nói câu nào…
Kể từ khi cô đi làm, yêu đương và kết hôn quả thực đã trở thành từ cấm. Là từ mà cô hoàn toàn không dám nhắc đến.
Quên đi, chắc cô ngậm miệng im lặng sẽ an toàn hơn nhỉ?
Mẹ Đinh: “Con nhóc này, con đừng tưởng con không nói lời nào là mẹ sẽ không nói gì con, mẹ nói cho con biết, nếu thích Tiểu Từ nhà người ta thì nhanh chân lên, không thích thì tiếp tục đi xem mắt cho mẹ!”
Cô Đinh nhăn mày nhăn mặt.
Mẹ Đinh khuyên bảo hết nước hết cái: “Mẹ biết con lại muốn nói gì, không phải là không thích hợp sao? Hạ Hạ, mẹ không ép con phải nhanh chóng yêu đương kết hôn, ít nhất con cũng phải để tâm đến chuyện này, con xem Tiểu Từ xuất sắc như vậy, con không chủ động thì người ta đã bị theo đuổi rồi, làm gì còn phần của con?”
“Nếu con không cân nhắc chuyện trọng đại trong đời mình cho tử tế, sau này con đừng ăn cơm trong nhà nữa!” Mẹ Đinh đưa ra kết luận cuối cùng.
Mặt mày của cô Đinh càng nhăn nhó hơn: “Con biết rồi.”
–
Tất nhiên cơm tối hôm nay vẫn không thể ăn ở trong nhà.
Đinh Bán Hạ đang ngồi trên sofa ôm ipad xem phim thì điện thoại vang lên.
Số lạ?
Cô tiện tay cúp máy, thời buổi này đẩy mạnh tiêu thụ thật sự quá nhiều.
Chờ đến lúc điện thoại lại vang lên lần thứ ba, cuối cùng Đinh Bán Hạ cũng thở dài, tạm dừng bộ phim rồi uể oải nhấc máy.
“Alo?”
Đinh Bán Hạ nói.
Bên kia không có tiếng gì.
Đinh Bán Hạ nhíu mày, tiếp tục hỏi: “Alo? Ai vậy?”
Bên kia vẫn không có tiếng gì.
Cô Đinh làm trời làm đất rất bực bội.
“Ngại quá, bạn gọi sai số rồi.” Nói xong, cô chuẩn bị cúp máy.
Cuối cùng trong điện thoại cũng có tiếng, hơn nữa còn là một giọng nữ dịu dàng.
“Hạ Hạ, là mình, Chu Nhạc Nhạc.”
Động tác cúp máy của Đinh Bán Hạ khựng lại.
Chu Nhạc Nhạc tiếp tục nhẹ nhàng nói: “Tối này mình muốn mời cậu ăn cơm, được không?”
“Không.” Đinh Bán Hạ từ chối không chút do dự.
“Hạ Hạ, trước đây khi mình kết hôn đã gửi thiệp mời cho cậu, nhưng cậu không đến. Lần này chỉ là ăn một bữa tối thôi cũng không được sao?”
Đinh Bán Hạ không nói tiếp.
Chu Nhạc Nhạc hiểu cô, cô ta tiếp tục nói: “Hẳn là cậu vẫn chưa gặp chồng mình nhỉ, hôm nay để anh ấy nấu cơm, cậu nếm thử.”
Đinh Bán Hạ buồn cười: “Tôi gặp chồng cậu để làm gì?”
Câu này nói ra nghe kỳ quái vậy.
“Bữa tối hôm nay, coi như là lời xin lỗi vì hành động mấy năm trước của mình. Sau khi nói xin lỗi, mình sẽ không quấn lấy cậu nữa.” Cuối cùng, Chu Nhạc Nhạc bảo.
Đinh Bán Hạ hít sâu một hơi: “Cậu không cần phải nói xin lỗi với tôi, tôi cũng sẽ không chấp nhận.”
Chuyện hồi cấp 3, cô thật sự không muốn nhắc lại nữa.
–
Cuối cùng, Đinh Bán Hạ vẫn đến nhà Chu Nhạc Nhạc.
Cô thở dài, cũng không biết tại sao mình lại phải đồng ý với yêu cầu của Chu Nhạc Nhạc nữa.