Site icon TruyenVnFull

Trời, Trăng Và Sao Đều Rơi Vào Mắt Em - Chương 42

Đinh Bán Hạ cười cong đôi mắt lên.

Cô thật sự biết ơn vì mấy năm gần đây, Từ Lục Ly chưa bao giờ từ bỏ, cho nên hiện tại bọn họ mới có khả năng.

Mẹ Từ liếc nhìn vẻ mặt Đinh Bán Hạ, trong lòng càng thêm hài lòng hơn.

Tất nhiên bà ấy biết Đinh Bán Hạ.

Suy cho cùng, cô gái này cũng là người con gái duy nhất mà con trai thích nhiều năm như thế. Bà ấy cũng có thể thấy được, con trai thật sự vô cùng trân trọng cô gái này, cho nên chỉ vừa mới yêu đương thôi đã gấp gáp dẫn cô về nhà cho bà ấy xem rồi.

Lục Ly đã độc thân nhiều năm, vất vả lắm mới có bạn gái. Đương nhiên bà ấy và bố anh cực kỳ vui mừng.

Tuy nhiên, ngoại trừ vui mừng, thực ra vẫn hơi không yên tâm.

——Cô gái kia ngoan ngoãn không? Đảm đang không? Liệu có bắt con trai mình lo liệu mọi chuyện hay không?

Càng quan trọng hơn chính là, con trai nhà mình trân trọng cô gái này, vậy cô gái này đối xử với Lục Ly thế nào? Có thật lòng hay không?

Hàng nghìn suy nghĩ đều đang quay cuồng trong lòng bà ấy.

Nhưng những băn khoăn này đều chấm dứt sau khi bà ấy gặp được Đinh Bán Hạ vào ngày hôm nay.

Bởi vì cho dù là nhìn vào mặt nào đi chăng nữa, cô gái này cũng rất tốt.

Vữa ngoan ngoãn lại vừa thông minh, ngoại hình cũng đẹp, hành vi cử chỉ đều có thể thấy rằng rất có văn hóa.

Hơn nữa, chỉ nhìn riêng bữa trưa, cô gái này cũng thật sự rất thích Lục Ly. Lục Ly vẫn luôn tự lập, hôm nay lại ỷ lại vào cô như vậy, nhưng tính tình của cô gái vẫn rất tốt.

Khá tốt.

Sau khi mẹ Từ cười vui vẻ, bà ấy nói với Đinh Bán Hạ: “Hạ Hạ, cháu ngồi trước đi, dì cho cháu xem một thứ thú vị.”

Đinh Bán Hạ hơi khó hiểu, sau đó cô thấy mẹ Từ rút một quyển…

Album từ kệ sách ra?

Quả nhiên, mẹ Từ đi đến bên cạnh Đinh Bán Hạ, sau đó bà ấy ngồi xuống: “Đây là album nhà dì, dì cho cháu xem vài thứ.”

Đinh Bán Hạ gật đầu.

Mẹ Từ mở ra, sau đó bà ấy chỉ vào một bức ảnh cho Đinh Bán Hạ xem: “Đây là ảnh chụp hồi Lục Ly 1 tuổi.”

Đinh Bán Hạ cảm thấy hứng thú mà nhìn xem, cậu bé đang rất vui vẻ vỗ bóng cao su, vóc dáng nhỏ bé, cả người đều tròn vo, trông cực kỳ đáng yêu.

Cô bật cười phụt một tiếng.

Má ơi hóa ra hồi bé Từ Lục Ly cũng không lạnh lùng lắm, cũng chỉ là một cậu bé bình thường đáng yêu.

Đinh Bán Hạ cười cong mắt, vô cùng vui vẻ, lúc này cô đã có vốn để cười Từ Lục Ly rồi!

Mẹ Từ lại lật vài tờ: “Nè, đây là ảnh lúc Lục Ly 5 tuổi, lần đầu tiên thằng bé đọc sách Trung Y đơn giản, chẳng biết được mấy chữ.”

Đinh Bán Hạ ghé sát vào nhìn thật kỹ.

Có lẽ vì cậu bé không biết quá nhiều chữ, cũng không hiểu ý nghĩa của mấy câu trong sách, nên cậu bé cau mày lại, nhưng vẫn tiếp tục ôm sách mà đọc, bên cạnh còn đặt mấy quyển từ điển, nhìn trông hết sức nghiêm túc.

Đinh Bán Hạ ôm ngực.

Trời ơi, sao hồi bé Từ Lục Ly đáng yêu thế?!

Lại lật về phía sau, quyển album này thật sự có đủ loại ảnh.

Từ Lục Ly cầm giấy khen lần đầu tiên giành được giải nhất cuộc thi nói tiếng Anh.

Từ Lục Ly cầm giải thưởng thể thao.

Từ Lục Ly đánh bóng rổ.

Thật sự là, từ một cậu bé đáng yêu, biến thành một chàng trai vô cùng xuất sắc, lại lớn thêm chút nữa, biến thành người đàn ông vừa lạnh lùng lại vừa chín chắn về sau này.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Đinh Bán Hạ cắn môi, nhìn về phía mẹ Từ: “Dì ơi, cảm ơn dì đã cho cháu xem những thứ này.”

Để cháu thấy được người cháu yêu, biến thành người hiện tại như thế nào.

Mẹ Từ cười, sau đó bà ấy vỗ vai Đinh bán Hạ.

Từ Lục Ly rửa bát xong, tiện tay rút một tờ giấy vệ sinh rồi đi lên lầu, lúc nhìn thoáng qua phòng sách thì anh nhìn thấy cảnh tượng như thế này.

Mẹ và bạn gái mình đang ngồi cùng nhau, hai người cùng nhìn vào một quyển album, thỉnh thoảng lại chỉ vào một bức ảnh rồi nhỏ giọng nói gì đó, sau đó lại nhìn nhau cười.

Từ Lục Ly mím môi, không nhịn được mà cong khóe môi.

Anh cảm thấy rất vui khi thấy cảnh tượng trước mặt, thật sự là quá hài hòa tốt đẹp.

Đinh Bán Hạ nghe được tiếng bước chân, vừa nhìn ra đằng sau, cô đã thấy Từ Lục Ly đứng ở cửa.

Sau đó mắt Đinh Bán Hạ lập tức sáng lên, cô dựa vào sofa rồi đưa ảnh trong tay mình cho Từ Lục Ly xem: “Lục Ly, hóa ra hồi bé anh đáng yêu như vậy!”

Exit mobile version