Site icon TruyenVnFull

Trời, Trăng Và Sao Đều Rơi Vào Mắt Em - Chương 46

Nhạc hội tròn 10 năm?

Nói thật, Đinh Bán Hạ cảm thấy mình cũng không rõ lắm.

Theo như cô được biết, hẳn là Từ Lục Ly chưa từng hát bao giờ? Cho nên có rất nhiều fans đều cho rằng anh hoàn toàn không biết hát. Cũng đúng, bạn yêu cầu một diễn viên lồng tiếng ca hát, vốn dĩ đã có phần làm khó người ta rồi.

Hơn nữa, cô đã làm bạn học cấp 3 với Từ Lục Ly 3 năm, nhưng hình như cũng chưa từng thấy Từ Lục Ly hát?

“Tên Điệu thật sự muốn đi hát sao?” Đinh Bán Hạ không khỏi xác nhận lại với Thù Vinh.

Vừa thấy phản ứng của Đinh Bán Hạ là Thù Vinh đã biết, quả nhiên, ngay cả vợ của Tên Điệu cũng không biết chuyện Tên Điệu sẽ hát… Anh ấy trả lời: “Đúng vậy, hôm nay design của câu lạc bộ đã làm xong poster, có lẽ tài khoản chính thức của câu lạc bộ sẽ công bố chuyện này trong vòng hai ngày tới.”

Đinh Bán Hạ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cô hỏi Thù Vinh: “Lễ kỷ niệm của câu lạc bộ các anh là khi nào vậy?”

“Ngày 21 tháng 2.”

Đinh Bán Hạ nhếch môi cười, quả nhiên.

“Được rồi, tôi nghĩ tôi đã đoán được vì sao Tên Điệu sẽ hát rồi.”

Thù Vinh lập tức truy hỏi: “Vì sao?”

Đinh Bán Hạ đắc ý: “Không nói cho anh biết đâu.”

Thù Vinh: “…”

Chết tiệt, anh ấy muốn hỏi có phải Alexia đã học được thói hư của Tên Điệu rồi hay không, thật là, gợi sự tò mò của người khác xong rồi lại tàn nhẫn từ chối không nói cho người khác biết sự thật.

Đinh Bán Hạ mỉm cười.

Ngày 21 tháng 2, chẳng phải là sinh nhật của cô sao.

Hội chợ Manga Anime ở thành phố N này là hội chợ Manga Anime lần đầu tiên sau Tết Âm Lịch, lại có Thù Vinh, Khâu Lạc Lê và Thư Phong, những đại thần rất khó được nhìn thấy trong giới 2D, nên có vẻ cực kỳ hoành tráng.

Đinh Bán Hạ và Từ Lục Ly hẹn nhau buổi chiều cùng đi, nên buổi sáng cô vẫn vui vẻ ngủ nướng.

Đinh Bán Hạ ngó tới ngó lui quần áo của mình trong gương, sau đó cô hài lòng gật đầu.

Mẹ Đinh vẫn ở bên ngoài gọi cô: “Hạ Hạ, con nhanh lên, Tiểu Từ nhà người ta đã chờ con nửa ngày rồi!”

Đinh Bán Hạ lên tiếng, dọn túi rồi bước nhanh ra ngoài.

Từ Lục Ly đang ngồi trên sofa trò chuyện với mẹ Đinh, lúc nhìn thấy Đinh Bán Hạ ra ngoài, đầu tiên là ánh mắt anh sáng lên, giây tiếp theo lại nhíu mày.

Dựa theo hiểu biết của Đinh Bán Hạ về anh, có lẽ ánh mắt anh sáng lên là vì thấy cô, còn nhíu mày lại là vì——

Cô chỉ mặc váy.

Đúng, không mặc quần tất…

Quả nhiên, Từ Lục Ly nhìn Đinh Bán Hạ rồi tỏ vẻ rất cố chấp: “Mặc quần đi, như vậy sẽ lạnh.”

Đinh Bán Hạ nhẹ giọng làm nũng, cô thương lượng: “Không sao đâu, em mặc áo khoác. Hơn nữa trước đây có đôi khi mùa đông em cũng sẽ đi chân trần ra ngoài.”

Từ Lục Ly vẫn hoàn toàn không thể thương lượng: “Sẽ lạnh đấy. Mặc thêm quần đi.”

Miệng Đinh Bán Hạ méo xệch.

Mặt tủi thân miệng méo xệch của cô Đinh luôn là thứ khiến Từ Lục Ly không thể nào chịu nổi, trong lúc nhất thời, anh có hơi mềm lòng, nhưng sau đó lại khôi phục tinh thần trong 1 giây: “Không cần bàn cãi.”

Được rồi, thấy chiêu mà mình giỏi nhất cũng không dùng được, Đinh Bán Hạ đành phải ấm ức quay về phòng mặc thêm quần tất.

Mẹ Đinh ngồi một bên nhìn cảnh tượng trước mắt, bà thầm gật đầu.

Từ Lục Ly thật sự đối xử với con gái nhà mình rất tốt, có đôi khi bà sẽ không khỏi lo lắng rằng nếu xảy ra chuyện gì đó thì có phải Từ Lục Ly sẽ nghe theo con gái mình hay không?

Bây giờ xem ra, quả thực Từ Lục Ly sẽ để con gái mình quyết định mọi việc, tiền đề là chuyện này không gây tổn hại đến thân thể của Hạ Hạ.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Nhìn thấy Đinh Bán Hạ mặc thêm quần tất, Từ Lục Ly mới vừa lòng, anh lễ phép nói với mẹ Đinh: “Vậy dì ơi, bọn cháu ra ngoài trước đây ạ.”

Exit mobile version