Như thường lệ, nhạc hội YY bắt đầu lúc 7 giờ rưỡi.
Do đó, vào lúc 7 giờ, MC của Hải Nguyệt đã có mặt để làm nóng bầu không khí, cho dù còn nửa tiếng nữa mới chính thức bắt đầu, nhưng phòng YY đã chật kín người.
Sinh nhật của Đinh Bán Hạ, từ sáng sớm, Từ Lục Ly đã bàn bạc xong với cô.
Đúng, anh Từ nói như thế này: “Tối ngày 23 có muốn đến nhà anh ăn cơm không?”
Đinh Bán Hạ khó hiểu: “Hả? Ăn cơm với chú dì à?”
Từ Lục Ly nhếch môi cười: “Không phải, là nhà anh. Chỗ ở của riêng anh, mua đồ ăn nấu cơm cho em ăn, thế nào?”
Cô Đinh tưởng tượng một lát, dáng vẻ đẹp mắt của anh Từ ở trong bếp đeo tạp dề rồi xào rau nấu cơm, cô không thể kiềm chế được mà nuốt nước bọt, sau đó hắng giọng nói, bình tĩnh gật đầu: “Được.”
Vì vậy, vào ngày 23 hôm nay, Đinh Bán Hạ ăn cơm trưa ở nhà xong thì lập tức đi ra ngoài.
Cô Đinh đang dọn túi thì nghe thấy mẹ Đinh bất chợt hỏi một câu:
“Hạ Hạ, đêm nay con có về không?”
Đinh Bán Hạ: “…”
Suýt chút nữa bị nước bọt của chính mình làm sặc chết là chuyện như thế nào?
Sau đó cô cạn lời nhìn thoáng qua mẹ mình, nói thầm trong lòng, mẹ, mẹ nghĩ gì vậy?
Mẹ Đinh trông rất đứng đắn: “Đúng vậy, đương nhiên mẹ phải hỏi. Nếu đêm nay con không về, mẹ phải nhắc con làm tốt các biện pháp bảo vệ.”
Đinh Bán Hạ: “…”
Tuy da mặt Đinh Bán Hạ dày, nhưng tạm thời không dày bằng mẹ Đinh, cô chạy trối chết.
Vậy nên, vào khoảnh khắc cô xuống lầu và nhìn thấy anh Từ, Đinh Bán Hạ lại nghĩ tới lời dặn của mẹ mình, sau đó mặt lại đỏ hơn một chút.
Từ Lục Ly hơi bối rối: “Hạ Hạ, có phải em không thoải mái không? Sao mặt lại đỏ thế?”
Đinh Bán Hạ: “…”
Không còn lời nào để nói.
Đi dạo siêu thị một chuyến với anh Từ, Đinh Bán Hạ chỉ vào đủ loại quầy khác nhau trước mặt: “Buổi tối em muốn ăn cái này.”, “Cái này em cũng muốn ăn.”, “Ồ ồ ồ sữa chua, em muốn thử cả vị mới ra này nữa.”
May là tính tình của anh Từ rất tốt, Đinh Bán Hạ chỉ cái nào thì anh lấy cái đó, chỉ giữ im lặng chứ không hỏi cô có ăn hết hay không.
Đùa chứ, nếu tối nay không ăn hết, có phải anh sẽ có lý do để bảo Đinh Bán Hạ tới ăn lần thứ hai hay không?
Đương nhiên anh Từ vô cùng khoan dung.
Bữa tối thật sự rất phong phú.
Dù sao thì anh Từ cũng đã quen sống một mình, nấu cơm gì đó hoàn toàn không phải nói chơi, tùy tiện cũng làm được một bữa tiệc lớn.
Sau khi bưng món ăn cuối cùng ra, Từ Lục Ly cởi tạp dề xuống, gọi Đinh Bán Hạ: “Hạ Hạ, tới ăn cơm.”
Đinh Bán Hạ nhảy nhót cầm điện thoại đi ra, cô ngồi xuống: “Bảy giờ rồi.”
Từ Lục Ly cười gật đầu, anh đưa bát đũa cho Đinh Bán Hạ.
Đinh Bán Hạ nhìn thoáng qua bàn ăn với vẻ mặt kinh ngạc: “Còn có người khác muốn tới sao?”
“Không có.”
“Vậy anh làm nhiều thế này sao chúng ta có thể ăn hết được?” Đinh Bán Hạ càng kinh ngạc hơn.
Từ Lục Ly suy nghĩ một lát, rồi làm như vô tình đề nghị: “Vậy ngày mai em lại phải đến ăn thêm bữa nữa.”
Đinh Bán Hạ không muốn lãng phí đồ ăn dừng lại một chút, sau đó cô gật đầu: “Vậy cũng được, vẫn nên đừng quá lãng phí.”
Perfect!
Kế hoạch thành công.
Đinh Bán Hạ liếc nhìn YY trên điện thoại, sau đó cô cười: “Wow hôm nay phòng YY đông thật đấy.” Cô lại nhìn thêm lần nữa: “Lục Ly, hình như mọi người đều đang đoán xem hôm nay anh có xuất hiện hay không.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Đinh Bán Hạ không nói sai, hôm nay khu bình luận hết sức náo nhiệt. Có lẽ là lâu lắm rồi giới 2D không có sự kiện hoành tráng như vậy, nên nhạc hội hôm nay thu hút rất nhiều người tới. Thỉnh thoảng còn có thảo luận liệu Tô Mạc Già có tới hay không, sau đó cũng bị một số fans khác nhắc nhở rằng đừng nhắc đến tên Tô Mạc Già, nhìn trông rất có tổ chức và kỷ luật.