Trời, Trăng Và Sao Đều Rơi Vào Mắt Em - Chương 9
Editor: Gấc.
Thù Vinh: “…”
Xin lỗi, Tên Điệu, cậu vừa nói cái gì cơ?
Cậu nói, cũng không tệ lắm?!
Sau 1 giây im lặng, khu bình luận bắt đầu chuyển động với tốc độ điên cuồng mà xưa nay chưa từng có. Quản lý phòng liều mạng hạn chế tốc độ lên tiếng, nhưng hoàn toàn vô ích.
Quản lý phòng: “…”
Đau tim quá.
Mặc dù cô ấy cũng là fans của Tô Mạc Già, nhưng cô ấy sẽ ghi nhớ, về sau phàm là việc làm quản lý phòng stream YY liên quan đến Tô Mạc Già, cô ấy đều không nhận!
Có biết là khi các fan của Tô Mạc Già mà phát điên lên thì hoàn toàn không thể kiểm soát được bình luận không?
Tất cả mọi người trong khu bình luận đều tỏ vẻ không thể tin nổi.
“Trời ơi, vừa rồi tôi bị ảo giác sao?! Tên của chúng ta nói một câu “Không tệ” đúng không?”
“Lầu trên, bạn không nghe nhầm đầu a a a, xin hỏi chuyện gì đang xảy ra thế! Tên Điệu thật sự thích con gái biết bói toán sao? Bây giờ tôi đi học bói toán còn kịp không?”
“Meo meo, tôi có hơi ghét chị gái nhỏ trên danh sách mở mic thì phải làm sao bây giờ, Tên Điệu nói chuyện kiểu vậy từ khi nào thế, sao tôi lại ngửi được một mùi mập mờ nhỉ?”
“Trộm hỏi có phải Tên Điệu quen chị gái bói toán này không? Hay là thật sự mới thấy chị ấy lần đầu tiên?”
Ngay cả Trần Nam cũng ngẩn cả người.
Sau đó cô ấy liều mạng lắc lắc cánh tay của Đinh Bán Hạ, trong mắt ngập tràn “Mau giải thích đi, tại sao lại thế này!”.
Nếu không phải nhớ tới việc Đinh Bán Hạ vẫn đang mở mic, thì lúc này Trần Nam đã hét chói tai rồi.
Chưa kể đến Trần Nam, bản thân cô Đinh cũng hoàn toàn sững sờ.
Tại sao người lạnh lùng xa cách như Tô Tên Điệu lại đột nhiên nói đùa một cách gần gũi?
Thế giới thật là… Huyền bí.
Một lúc lâu sau Thù Vinh mới phản ứng lại: “Tên, Tên Điệu, ban nãy cậu bảo không tệ ư?”
Tô Mạc Già uống một ngụm nước, giọng nói vẫn trong trẻo như cũ: “Đúng vậy.”
Thù Vinh lập tức có hứng thú: “Vậy thì tốt, chi bằng cậu nói xem chị gái nhỏ này không tệ chỗ nào đi?”
“Chỗ nào không tệ à… Biết bói toán, giọng cũng hay.” Giọng nói của Tô Mạc Già chứa đựng một chút ý cười, ngập tràn sự tươi sáng và quyến rũ.
Khu bình luận tràn ngập tiếng gào thét của các cô gái.
“Xin Tên Điệu đừng cười nữa! Anh cười làm em phải đi truyền máu gấp…”
“Thử hỏi người bình thường không hay cười, lúc nói chuyện chứa đựng ý cười gây sát thương đến nhường nào, tôi thật sự không ổn nữa, các chị em cố chịu đựng nhé!”
“Tại sao tôi lại muốn đẩy Tên Điệu xuống rồi nhào lên người anh ấy thế này? Tôi tôi tôi, tôi chắc chắn không phải người duy nhất đúng không?”
“Cô gái muốn đẩy ngã Tên Điệu rồi nhào lên người anh ấy ở trên ơi, bạn không phải người duy nhất a a a, tôi cũng muốn đẩy ngã Tên Điệu rồi nhào lên người anh ấy! Thôi, tốt nhất tôi vẫn nên nằm mơ.”
Có rất nhiều tiếng si mê điên cuồng, cho đến khi được một bình luận đánh thức.
“Này này này, trọng điểm của mọi người sai rồi! Chẳng lẽ trọng điểm không phải là Tên Điệu thật sự đang khen chị gái nhỏ biết bói toán đó sao? Nói chị ấy biết bói toán, giọng cũng hay? Tôi mặc kệ, bây giờ tôi phải đi học bói toán ngay!”
Trong bầu không khí vô cùng vi diệu này, Đinh Bán Hạ cảm thấy có lẽ mình vẫn nên chạy trốn trước.
Đang chuẩn bị tắt mic rồi bỏ trốn mất dạng, cô Đinh phát hiện mình lại bị điểm danh lần nữa.
“Xia.” Thù Vinh đột nhiên mở mic hô lên.
“Hả?” Đinh Bán Hạ trả lời theo phản xạ: “Sao vậy?”
Thù Vinh cười trêu chọc: “Ban nãy tôi tiện thể đi lướt Weibo của bạn, phát hiện các fan của bạn đều gọi bạn như thế. Về sau tôi và Tên Điệu cũng gọi bạn như vậy nhé, bạn thấy sao?”
“Cậu gọi như vậy một mình đi.” Giọng nói của Tô Mạc Già nhẹ nhàng hời hợt.
“Vậy cậu muốn gọi như thế nào?” Thù Vinh tò mò.
“Xia Xia.”
–
Đinh Bán Hạ đang giả làm xác chết.
Dù Trần Nam có gặng hỏi như thế nào thì cô cũng không biết trả lời kiểu gì.
Sau khi cô bị Tên Điệu – Người được các fan vô cùng ngưỡng mộ gọi là “Xia Xia”, hay nói các khác là phát âm “Hạ Hạ” đúng chuẩn, Đinh Bán Hạ đã bất chấp tất cả mà tắt mic, sau đó thoát khỏi hiện trường vụ án.
Cô đã có thể tượng tượng được khu bình luận sẽ như thế nào sau khi Tô Tên Điệu “Thân mật” gọi cô bằng một tiếng khiến ai nấy cũng kinh ngạc…