Site icon TruyenVnFull

Vũ Lăng Xuân Thiếu – Thuyền Trưởng Thiệu Dao - Chương 24

Từ Linh Phủ bất giác nhớ lại lúc Từ Bách Hưng nhiều lời làm người khác khó chịu, Khuất Nguyên Đình đã nói với mọi người:

” Từ Linh Phủ là tùy tùng của ta. Những nơi ta xuất hiện, nàng đương nhiên có mặt. Những nơi ta không có mặt, nàng sẽ thay mặt ta hành sự.”

Ánh mắt như sao ấy nhìn chằm chằm nàng, bên tai kỳ lạ vang vọng từng lời:

“Từ Linh Phủ là tùy tùng của ta. Từ Linh Phủ là tùy tùng của ta. Từ Linh Phủ là tùy tùng của ta…”

Mặt nàng không biết vì sao lại dần nóng bừng lên.

Chết tiệt! Nhất định là rượu của nàng bị bỏ thêm mị dược, khiến đầu óc nàng lúc này vẫn mơ màng không rõ.

Thật là một cuộc đối thoại kỳ quặc… Nàng đang để tâm điều gì vậy?

Từ Linh Phủ chỉ có thể cúi đầu để che giấu cảm xúc.

Khuất Nguyên Đình thấy nàng như vậy, cuối cùng thu ánh mắt lại, xoay người đi về ghế tròn.

Nhắm mắt trầm mặc một lúc, hắn nói:

“Mạch tượng của ngươi không sao. Ta nghĩ ngươi chắc chắn không muốn ở lại đây thêm khắc nào, nhưng đã đến giờ giới nghiêm, phải đợi đến tiếng trống canh tư mới có thể rời đi. Ta sẽ ngồi ở đây, nếu có thể nhắm mắt nghỉ ngơi một lát thì cứ nghỉ, sáng mai chúng ta cùng quay về nha môn.”

Từ Linh Phủ hiểu rõ, Đại Tuyên triều có lệnh cấm nghiêm ngặt vào ban đêm, người vi phạm không lý do, dù là quan viên cũng không được tha, liền khẽ “ừm” một tiếng.

Khuất Nguyên Đình vẫn không mở mắt, ngừng một chút rồi nói tiếp:

“Hôm nay bọn họ tính kế ngươi, cũng chính là đắc tội với ta. Ta, Khuất Nguyên Đình, nhất định sẽ cho ngươi một lời giải thích.”

Nói xong, hắn không nói thêm nữa.

Đêm bỗng trở nên tĩnh lặng, sự yên ắng như phóng đại sự hiện diện của một người khác.

Từ Linh Phủ nhìn bóng dáng thẳng tắp đang ngồi, trong lòng chợt dâng lên một cơn sóng ngầm.

Đêm cứ thế trôi qua trong lặng lẽ mà không ai hay biết.

Đến cuối canh ba, Khuất Nguyên Đình vừa đứng dậy, Từ Linh Phủ gần như cùng lúc cũng ngồi dậy, gọn gàng búi tóc trên đỉnh đầu, rồi đứng dậy theo.

Khuất Nguyên Đình nhìn nàng một lượt, nói:

“Đợi ta một chút.”

Hắn mở cửa, hai nha hoàn quỳ cả đêm bên ngoài nghe thấy liền đứng dậy.

Khuất Nguyên Đình nói:

“Các ngươi đi gọi Phan Ngũ lang đến đây cho ta.”

Một trong hai người gật đầu, đứng dậy rời khỏi hành lang.

Không lâu sau, Phan Ngũ lang cùng người nha hoàn kia quay lại.

Phan Ngũ lang trên mặt không chút khác lạ, cười nói:

“Phan mỗ tiếp đãi không chu toàn, đêm qua khiến huyện lệnh đại nhân không vui, ngày khác nhất định sẽ đền bù gấp bội.”

Khuất Nguyên Đình giọng điệu thản nhiên:

“Phan công tử không cần ngày khác đền bù gấp bội. Nếu có lòng, chi bằng đem hai nha hoàn này cho ta. Bên cạnh ta đúng lúc đang thiếu người hầu hạ.”

Phan Ngũ lang không ngờ Khuất Nguyên Đình lại nói như vậy.

Y không để tâm nếu Khuất Nguyên Đình trong cơn giận dữ g.i.ế.t c.h.ế.t hai nha hoàn này, ít ra cũng xem như trao cho hắn một điểm yếu. Nhưng hắn lại yêu cầu đem hai người đi?

Đêm qua xảy ra chuyện gì, hai nha hoàn này ít nhiều biết một chút nội tình. Huống hồ, các nàng quen thuộc với Sở Vân Quán và Phan gia.

Thế nhưng, Khuất Nguyên Đình lúc này đưa ra yêu cầu như vậy, hoàn toàn không nhắc đến chuyện đêm qua, khiến Phan Ngũ lang không cách nào từ chối.

Exit mobile version