TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cách Để Cậu Ấy Xòe Đuôi - Chương 35

  1. Trang chủ
  2. Cách Để Cậu Ấy Xòe Đuôi
  3. Chương 35
Prev
Next

Ôm túi giấy sang chảnh trong tay, Chúc Minh bội thu trở về thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ anh cảm thấy đi mua sắm còn tiêu hao thể lực nhiều hơn quá trình phục hồi chức năng lúc ban ngày.

Hai người im lặng ngồi trong xe tham quan, ngắm nhìn cảnh đêm sáng lạn của khu sáu trên đường trở lại bãi đậu xe.

Gió đêm mát mẻ, dễ chịu, dòng nước của đài phun nước nâng lên hạ xuống dưới ánh đèn sáng rực. Chúc Minh trong quá khứ sẽ tự khinh bỉ chính mình như vậy, nhưng hiện tại cuối cùng anh cũng hiểu được, vì sao lại có người mê đắm cuộc sống xa hoa, tiêu pha hoang phí, vì sao lại có người sẵn lòng chi hàng trăm nghìn chỉ để mua hai túi vải.

——Bởi vì thật sự quá sung sướng.

Chúc Minh lẩm bẩm nói: “Phải công nhận, dopamine sinh ra do mua sắm không gì thay thế được. Nếu không phải do nghĩ đến vài con số 0 trong tài khoản ngân hàng thì chắc tôi còn có thể tận hưởng thêm chút nữa.”

Tịch Tiện Thanh bên cạnh hơi mất tập trung, rất lâu sau mới “Ừ” một tiếng.

Cậu quay đầu qua nhìn về phía Chúc Minh, môi khẽ động, giống như có chuyện muốn nói.

Chúc Minh không chú ý đến biểu cảm của cậu, điện thoại trong túi rung lên, anh bắt máy: “Dạ? Giờ con đang ở khu sáu, sẽ về liền ạ.”

Không biết người ở đầu bên kia nói gì, Tịch Tiện Thanh thấy Chúc Minh nhướng mày: “… Ừm, tuần sau sao? Chắc là được, dì cứ quyết định đi ạ.”

Cúp máy, đối diện với ánh mắt của Tịch Tiện Thanh, Chúc Minh mỉm cười giải thích: “Là dì út, dì bảo tính tuần sau đến nông trại của một người bạn ở khu một hái trái cây, hỏi tôi có muốn đi theo chơi hai ngày không.”

“Để tôi kể cậu nghe nha.” Anh kề sát mặt lại, ý cười dạt dào, “Tôi nghi ngờ người được gọi là bạn đó, là bạn trai mới của dì ấy.”

Người bình thường nghe chuyện phiếm ít nhiều cũng có xíu hứng thú, nhưng dường như Tịch Tiện Thanh lại cứng đờ, hỏi: “Đi vào thứ mấy tuần sau?”

Chúc Minh cất điện thoại vào túi, nhớ lại: “Dì nói là thứ sáu tuần sau, chắc là định ở qua cuối tuần.”

Tịch Tiện Thanh hồi lâu chẳng nói chẳng rằng.

Biết được chuyện tình của Chúc Doanh Doanh có tiến triển khiến tâm trạng Chúc Minh rất vui, bóp bóp phần mép của chiếc túi giấy cao cấp trong tay, ngâm nga hát, một lúc lâu sau mới nhận ra bên cạnh yên tĩnh đến mức quái lạ: “Sao vậy?”

Giây lát sau, anh nghe thấy Tịch Tiện Thanh nói: “… Không có gì.”

Chúc Minh láng máng cảm thấy có gì đó không ổn, còn muốn hỏi thêm, nhưng người bên cạnh đã quay mặt sang một bên, hàm mặt sắc bén chìm vào màn đêm dày đặc.

Sau khi về đến nhà, Chúc Doanh Doanh cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy Chúc Minh xách về túi lớn túi nhỏ.

Song chẳng những bà không nghĩ Chúc Minh phá của mà ngược lại còn hào hứng đến mức thỏ con nhảy tưng tưng khắp phòng khách một vòng. Bà cho thêm cỏ khô vào chuồng thỏ, lầm bà lầm bầm mãi một lúc lâu.

“Tiểu Mãn à.”

Bà ngồi xổm trước chuồng thỏ, lẩm bẩm với chú thỏ tai cụp đang nhai phồng má: “Chị ở bên đó cứ yên tâm, Tiểu Minh đã kết hôn rồi, vừa mới đi hưởng tuần trăng mật về, bây giờ cũng thích ra ngoài hơn…”

Khóe miệng Chúc Minh giần giật.

Anh đi tới đi lui cả ngày, vốn định về thẳng phòng rồi ngủ, nhưng nghĩ đến giá tiền của mớ quần áo đó, vẫn quyết định treo quần áo vào tủ trước, ngủ muộn vài phút cũng chẳng mất gì.

Một lúc sau, Chúc Doanh Doanh xuất hiện trước cửa phòng anh, đưa ra đề nghị: “Buổi đi chơi cuối tuần này, hay là con rủ Tiểu Tịch theo đi?”

“Không rủ.” Chúc Minh lôi túi bọc quần áo chống bụi ra, thẳng thừng từ chối: “Với lại bản thân con cũng không tính đi.”

Chúc Doanh Doanh bất ngờ: “Tại sao?”

“Để con đoán nhé. Chắc hẳn là ngay từ đầu ‘người bạn’ kia của dì đã không hề mời con đúng không?”

Chúc Minh chậm rãi vạch trần bằng một câu, cố tình nhấn mạnh hai chữ “người bạn”: “Con không thèm đi theo làm bóng đèn đâu.”

Đôi tai của thỏ con dưới chân run lên, Chúc Doanh Doanh giả bộ nghe không hiểu, chống nạnh: “Con, con nói gì vậy?”

“Được rồi, lần này hai người cứ chơi cho vui đi ạ.”

Chúc Minh khẽ mỉm cười, treo bộ quần áo cuối cùng vào tủ: “Đợi dì đi chơi về thì cũng giống lần đó con dẫn Tịch Tiện Thanh về, dì dẫn ‘người bạn’ của dì về nhà mình, cùng nhau ăn một bữa đi.”

Mặt Chúc Doanh Doanh ửng hồng, giận dỗi nói: “Con, con còn nói bậy nói bạ nữa là dì giận thật đó! Hiện tại dì và Trần Thành thật sự chỉ là bạn——”

Cáo trắng dưới chân khẽ híp mắt, Chúc Minh bắt được từ khóa: “Hiện tại? Vậy sau này thì sao?”

Chúc Doanh Doanh cứng họng, vừa mắc cỡ vừa bực mình dậm chân, nửa ngày trời vẫn không nói nên lời, đỏ mặt xoay người chạy ra khỏi phòng cùng thỏ con.

Sáng thứ sáu, Chúc Doanh Doanh hân hoan xách hành lý đến khu một, để lại Chúc Minh lẻ loi trong căn nhà trống.

Chúc Minh vẫn luôn khắc ghi thân phận bác sĩ gán trên mình, cả ngày không hề rảnh rang, vùi đầu trong khoang thí nghiệm nghiên cứu chế tạo vài loại thuốc.

Lúc đang dọn tủ ấm, anh phát hiện có một loại thuốc sẽ giảm hoạt tính sau một tuần. Chần chừ không bao lâu, quyết định sẽ gửi đến nhà Tịch Tiện Thanh để cậu thử càng sớm càng tốt.

Đã gửi tin nhắn, nhưng Tịch Tiện Thanh vẫn chưa trả lời.

Chúc Minh cân nhắc giữa “Vứt công sức của mình vào thùng rác” và “Đặt dịch vụ chuyển phát nhanh xuyên vùng” trong chốc lát. Nhớ lại cảnh tượng hỗn loạn do triệu chứng dị ứng của Nước Rửa Chén lần trước, anh quyết định hôm nay sẽ mình tự mình ra trận, tiện thể giải thích những thứ cần kiêng kỵ khi sử dụng.

Không ngờ người mở cửa là Tịch Mộ Phi.

Tịch Mộ Phi vẫn đi chân trần trên sàn gỗ, trên tay cầm hologram và bút điện tử. Tư thế chim công trắng tao nhã, híp đôi mắt hạt đậu có kích cỡ tương đương với em trai, thư thái nằm nghỉ dưới chân chủ nhân.

Chúc Minh vừa nhìn đã nhận ra bộ váy trên người cô, là một trong hai bộ màu tím mà Tịch Tiện Thanh mua hôm đó.

Hình như là cái màu hoa oải hương, ừm, không chắc lắm.

Nhìn thấy Chúc Minh, vẻ mặt Tịch Mộ Phi biểu lộ sự ngạc nhiên đan xen phức tạp.

Ngay sau đó cô cong mắt, nhiệt tình vẫy tay với Chúc Minh.

Chúc Minh lén giấu túi nilon đựng thuốc ra sau xe lăn, sau đó chầm chậm nói: “Tịch Tiện Thanh, em ấy có nhà không?”

Tịch Mộ Phi lắc đầu, mở rộng cửa, ý bảo Chúc Minh vào trước đã.

Chúc Minh vào nhà, thấy cô viết gì đó lên hologram rồi giơ ra trước mặt mình.

Anh tập trung nhìn vào, trên đó viết một dòng chữ: “Em ấy đi tham dự tiệc sinh nhật của ông nội.”

Phía sau còn thêm biểu cảm lè lưỡi.

Tiệc sinh nhật?

Chúc Minh ngẩn ra, trong lòng mơ hồ thấy hơi bất ổn, mím môi, nhận lấy bút điện tử, viết lên hologram: “Mình em ấy đi thôi sao? Cô không đi à?”

Tịch Mộ Phi chồm qua nhìn lướt, lắc đầu, lấy bút trả lời: “Tôi không thích mấy dịp như vậy.”

Lại bổ sung thêm: “Em ấy cũng chưa bao giờ bắt tôi đi.”

Chúc Minh hơi sửng sốt, gật đầu.

Xem ra xác định hôm nay đến đây vô ích rồi, dù sao Tịch Mộ Phi cũng không biết bệnh tình của Tịch Tiện Thanh, thuốc này… chắc là không đưa đến tay Tịch Tiện Thanh được.

Đương lúc đang ngẩn người, Tịch Mộ Phi lại giơ hologram tới trước mặt Chúc Minh.

Trên đó viết một câu: “Nghe nói, em ấy vốn định mời anh, cùng em ấy đến tiệc sinh nhật của ông nội.”

Chúc Minh còn chưa kịp phản ứng, Tịch Mộ Phi đã lấy hologram về, cúi đầu hí hoáy viết một câu: “Nhưng mà, hình như anh từ chối em ấy rồi ^ _ ^~”

Chúc Minh: “…?”

Chúc Minh nhìn chằm chằm mấy gợn sóng nhảy múa trên màn hình, nghi ngờ có phải cuộc giao tiếp giữa anh và Tịch Mộ Phi bị trục trặc chỗ nào rồi không.

Bởi vì trong đầu anh hoàn toàn không có đoạn ký ức này, anh chắc chắn, xác định, khẳng định là thậm chí bản thân còn chưa từng nghe thấy ba chữ “tiệc sinh nhật” từ miệng Tịch Tiện Thanh.

Lúc này Chúc Minh không nhận lấy bút, chỉ vào mình hỏi: “Tôi?”

Tịch Mộ Phi gật đầu, lại soàn soạt viết một dòng lên hologram: “Hai hôm nay, một mình em ấy lén buồn mãi đó.”

Phía sau kèm theo biểu cảm khóc “(>﹏

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 35"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull