Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu Phủ - Chương 80
“Ta hy vọng muội vĩnh viễn không dùng đến miếng ngọc bội này.” Hoắc Khê Ninh có chút thất vọng: “Vừa hy vọng muội sẽ sớm dùng đến.”
Không dùng đến, có nghĩa là nàng đang sống rất tốt.
Nhưng nếu như vậy, hắn sẽ không bao giờ gặp lại nàng nữa.
Những lời này khiến Trần Bảo Âm cảm thấy buồn bã, nàng có chút không nỡ nhìn chiếc bánh trung thu tóc dài, nhẹ nhàng nói: “Hẹn gặp lại. ‘ Khi Kim Lai học thành tài, thi đậu công danh, họ sẽ gặp lại nhau ở kinh thành.
“Được.” Hoắc Khê Ninh gật đầu: “Tạm biệt, Bảo Âm”
Tạm biệt, bánh trung thu. Trân Bảo Âm nói trong lòng.
Hoặc Khê Ninh không chờ được lời chào mà hắn muốn, có lẽ nàng sẽ không bao giờ gọi hắn là biểu ca nữa. Bất đắc dĩ, thất vọng đọng lại trong lòng. Hắn nhìn nàng lần cuối, khẽ gật đầu rồi lên ngựa.
“Giát”
Hắn lúc đến như mây, rời đi như gió.
Không lâu sau, hắn cùng con ngựa đỏ thẩm thành một điểm nhỏ, dần dần biến mất khỏi tâm mắt. Trân Bảo Am thu hồi ánh mắt, cúi đầu, gói miếng ngọc bội vào khăn tay, cất vào tay áo. Quay người đi bộ về trong thôn.
Không có Hoắc Khê Ninh bên cạnh, thôn dân càng thêm nhiệt tình, thấy nàng đi ngang qua, họ đứng trong sân nói với nàng: “Bảo Nha, người vừa rồi là ai vậy?”
“Trông cao quý như vậy, là quý công tử quen biết ngươi trước đây sao?”
“Hắn tới tìm ngươi làm gì?”
Trần Bảo Âm không trả lời. Gật đầu mỉm cười, bước nhanh vê nhà.
Loại câu hỏi này không thể trả lời, một khi nàng trả lời thì sẽ không thể thoát thân nổi, sẽ bị ngăn đón hỏi thăm xây xẩm mặt mày. Họ sẽ cảm thấy rằng mình có thể hỏi, rồi hỏi đi hỏi lại, moi móc quá khứ của nàng, bao gồm cả việc một ngày đi chơi mấy lần cũng không tha.