TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đại Sư Huynh Chỉ Biết Soi Gương Trang Điểm - Chương 73

  1. Trang chủ
  2. Đại Sư Huynh Chỉ Biết Soi Gương Trang Điểm
  3. Chương 73
Prev
Next

Bị quỷ nhìn chăm chú, Hạ Trường Sinh nghiêng đầu, mặt không chút thay đổi, dùng đôi mắt trống rỗng nhìn bọn chúng.

Các ngươi muốn làm gì đây?

Đám quỷ chống lại mắt hắn, tựa hồ hiểu ra điều gì, bọn chúng quay đầu, tiếp tục đi đường của mình.

Bọn chúng đã không còn hứng thú với hắn.

Ngoại trừ sự chú ý lúc đầu, những con quỷ đó bắt đầu bỏ qua Hạ Trường Sinh.

Mở quạt giấy ra, Hạ Trường Sinh che nửa khuôn mặt mình, áo choàng trắng tinh bị đèn lồng màu đỏ che giấu.

Dù nơi này có kỳ lạ thế nào thì cũng không kỳ lạ bằng sự xuất hiện của hắn ở đây.

Trái ngược với hắn, những người khác đợi ở khách điếm biến thành đồ ăn ngon.

Những vị khách cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Bọn họ vốn đang đợi ở khách điếm tràn ngập băng tuyết. Đột nhiên, trời tối sầm, bên ngoài tràn ngập đèn lồng màu đỏ không đếm xuể.

Bọn họ cảm thấy ngạc nhiên, vội vàng chạy ra xem tình huống.

Bên ngoài là khu phố náo nhiệt, người đến người đi, ngựa xe như nước.

“Ha ha ha.” Thiếu nữ ăn mặc y phục quyến rũ cầm quạt tròn, tụ cùng một chỗ, cười đến toàn thân run rẩy.

Bên ngoài một mảnh phồn hoa.

Người trong khách điếm hoảng hốt, còn tưởng rằng mình nằm mơ.

Nghe được phần lớn người đều có nghi hoặc như vậy, có người không nhịn được vỗ vỗ mặt mình.

Nhìn thấy có người tự vỗ mặt mình, thiếu nữ xinh đẹp bật cười, lúc đi ngang qua, nàng ta nháy mắt, nhìn hắn ta.

Vị khách bị nàng ta dùng một đôi mắt sáng quyến rũ đến gần như quên hô hấp.

Những vị khách trong khách điếm này đều là người lặn lội đường xa, nói đến thật khéo, người ở đây đều là nam nhân.

“Chúng ta đang nằm mơ sao?” Có người cảm khái.

“Nằm mơ cái gì? Các người là khách ở đâu tới vậy?” Một thiếu nữ chạy đến trước mặt bọn họ, tò mò nhìn bọn họ: “Chỗ chúng ta đã thật lâu không có khách rồi.”

“Xin hỏi vị tiểu thư này, nơi này là đâu? Chúng ta phải ở một khách điếm vùng ngoại ô mới đúng.” Một người đọc sách vội lên đường tiến tới hỏi nàng ta, không dám nhìn nàng ta.

Bởi vì thiếu nữ này mặc quá ít y phục.

Thiếu nữ không đi giày, cổ chân đeo lắc bạc, trên trang sức treo chuông. Nàng ta đặt chân trên ván gỗ, nhất thời chuông kêu leng keng, có một loại cảm giác lẳng lơ.

“Các người từ bên ngoài tới, vậy chính là khách!” Thiếu nữ che miệng, tiếng cười trong trẻo như tiếng chuông: “Ta dẫn các người đi gặp bà bà [*], các người có câu hỏi gì thì hỏi bà ấy đi.”

[*] bà bà: cách gọi tôn trọng với phụ nữ lớn tuổi thời xưa ở Trung Quốc

Mười lăm người khách nhìn nhau.

Nếu nói phía trước không kỳ lạ, bọn họ không tin.

Nhưng nàng ta thoạt nhìn rất ngây thơ, khu phố này lại phồn hoa như thế, hoàn toàn không nhìn ra chỗ nào không bình thường.

“Chúng ta vẫn nên chờ mấy tu chân giả kia trở về rồi nói sau.” Có người đề nghị.

Mấy người đều cảm thấy đề nghị này đúng trọng tâm.

Nếu có tu chân giả ở bên cạnh, bọn họ sẽ an tâm hơn nhiều.

“Chờ người nào trở về? Về đâu?” Thiếu nữ cảm thấy lời bọn họ nói thật buồn cười.

“Chúng ta còn ba người nữa, bọn họ đi ra ngoài rồi, không lâu nữa sẽ trở về tập hợp với chúng ta, trở về khách điếm này…”

Mới nói một nửa, giọng đã biến mất.

Bởi vì người nọ quay đầu lại, phát hiện khách điếm vốn nên đứng im sau lưng bọn họ đã không thấy nữa.

Bọn họ nghẹn họng nhìn trân trối.

“Vậy rốt cuộc các người có muốn cùng ta đi gặp bà bà hay không, nếu không muốn, ta phải đi rồi.” Thiếu nữ giận dữ, hiển nhiên là đã phiền chán.

Mười lăm người ở đây nhìn nhau.

Cứ chờ ở đây cũng không phải biện pháp, bọn họ đồng ý đi cùng thiếu nữ trước.

Thiếu nữ nghe được bọn họ đồng ý đi cùng mình, lập tức cười vui vẻ. Nàng ta chắp hai tay sau lưng, thoáng xoay người, liếc mắt nhìn bọn họ một lượt, sau đó ra hiệu bọn họ nhanh đuổi kịp mình.

Bọn họ vừa theo sát bước chân thiếu nữ, vừa quan sát.

Trên đường, bọn họ phát hiện một điều kỳ lạ, dường như trên khu phố này chỉ có nữ nhân, không có nam nhân.

Bọn họ muốn đặt câu hỏi, nhưng thiếu nữ cười chào hỏi những người gặp trên đường, không chú ý tới bọn họ. Cho nên, bọn họ đành phải duy trì im lặng.

Thiếu nữ dẫn bọn họ tới một tòa nhà huy hoàng bằng gỗ đỏ treo đầy đèn lồng màu vàng.

“Bà bà, khách tới rồi!” Thiếu nữ mở cửa, gọi vào trong.

Nhóm nam nhân đồng thời theo vào, lập tức trợn mắt há hốc mồm.

Trong phòng, hoặc đứng hoặc ngồi, cả phòng đều là nữ nhân mặc y phục xa hoa mà gợi cảm.

Trong đám nam nhân, có người đánh bạo nhìn, có người lén lút nhìn, cũng có người thật sự xấu hổ, nghẹn đỏ cả mặt.

Các thiếu nữ thấy thế, nhìn bọn họ, cười ha ha.

“Đến đây đến đây, đây là bà bà của chúng ta, các người có gì muốn hỏi thì cứ hỏi bà bà.”

Thiếu nữ vẫn luôn gọi bà bà nên nhóm nam nhân còn tưởng rằng mình sẽ nhìn thấy một bà cụ đầu bạc, mặt đầy nếp nhăn. Kết quả xuất hiện trước mặt bọn họ lại là một nữ nhân trẻ quyến rũ mặc y phục màu đỏ sậm. Nàng ta mang trang sức đầy đầu, đung đưa, cầm một tẩu thuốc trong tay.

Khi nhìn thấy thiếu nữ mang nam nhân đến cũng không thay đổi biểu cảm.

“Vị cô nương này…” Một nam nhân lên tiếng.

“Lão thân đã có tuổi rồi, gọi ta bà bà là được.” Bà bà vừa hút tẩu thuốc, vừa đưa mắt nhìn bọn họ.

“Phải không? Ta cảm thấy ngươi còn rất trẻ.” Có người không dám tin, thậm chí còn nở nụ cười.

Bà bà liếc mắt nhìn bọn họ một cái, không giận tự uy.

Những người đó lập tức khép miệng lại, không dám cười.

“Bà bà, những người này là khách!” Thiếu nữ hoạt bát đáng yêu sôi nổi, đi đến bên cạnh bà bà.

“Khách.” Bà bà thâm thúy tiếp một tiếng, sau đó rít một hơi thuốc.

“Bà bà, chúng ta vốn không nên ở đây.” Một người đọc sách vội vàng đứng ra giải thích: “Đoàn chúng ta gấp rút lên đường, gặp phải bão tuyết nên ngủ lại ở một khách điếm vùng ngoại ô. Bất chợt, chúng ta nhìn thấy bên ngoài sáng lên, sau khi đi ra thì đã đến nơi đây, mà khách điếm lại không thấy đâu. Cả gan xin hỏi, rốt cuộc đây là nơi nào? Chúng ta làm thế nào mới có thể trở về?”

Bà bà nghe vậy, nhìn đám người trước mặt mấy lần, sau đó đặt tẩu thuốc cạnh gạt tàn, gõ gõ: “Nơi này của bọn ta là một tòa thành có thể di chuyển. Vốn chúng ta đã cố định ở một chỗ, nhưng người giao hẹn giữ thành với ta đã bội ước, cho nên chúng ta phải rời khỏi nơi ban đầu. Khoảng thời gian này, vốn là ngày thành hôn giữa con gái ta với con trai người bội ước. Nhưng hiện giờ bởi vì chúng ta không tìm được ông ta, cho nên hôn lễ bị trì hoãn. Mặc dù hôn lễ đã bị trì hoãn, nhưng những thứ đã sắp xếp không có cách nào dừng lại. Kế tiếp, tòa thành này sẽ cuồng hoan* năm sáu ngày, cho đến khi thời gian hôn lễ ban đầu trôi qua, mới có thể mở cửa thành.”

*cuồng hoan: tụ tập ăn chơi

Mười lăm người nhìn nhau.

“Bởi vì nơi này vốn dĩ phải tổ chức hôn lễ, cho nên ăn uống chơi bời đều miễn phí, các người không cần lo lắng.” Bà bà nói: “Dù sao các người gặp bão tuyết, phỏng chừng cũng phải ở lại khách điếm mấy ngày, cũng không khác là mấy.”

“Thế nhưng, chúng ta không biết tại sao lại đi vào một nơi xa lạ.”

“Chúng ta một không giết các người, hai không cần tiền của các người, còn mời các người ăn uống, ba cũng không phải cấm các người đi, cho dù nơi xa lạ thì có sao?” Bà bà không quan tâm.

Mười mấy người vẫn cảm thấy không ổn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không thể nghĩ ra biện pháp.

“Ta còn câu hỏi cuối cùng.” Người khách hỏi.

Bà bà gật đầu, ra hiệu cho hắn ta hỏi.

“Tại sao không thấy nam nhân ở đây vậy?”

Trên đường tới đây, bọn họ không hề nhìn thấy một nam nhân bản địa nào.

Bà bà nghe vậy, ngẩng đầu cười.

Nụ cười âm u.

“Nơi này vẫn luôn có nam nhân, chỉ là tạm thời các người không thấy thôi.” Nàng ta nói như thế.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Lúc này, đoàn người vẫn chưa hiểu ý của nàng ta.

“Chỉ cần là phòng trống ở đây, các người đều có thể ở, tự nhiên đi.” Bà bà nói xong thì không muốn để ý tới bọn họ nữa.

Mặc dù bên ngoài rất rộng, nhưng bọn họ còn muốn đi đâu tìm phòng ở chứ?

Lúc này, có người đánh bạo hỏi: “Năm sáu ngày này chúng ta có thể ở chỗ của ngài không?”

Hừ, nam nhân đều thích giở trò.

Bà bà gật đầu, sau đó phất tay.

“Bà bà đồng ý rồi, ta dẫn các người đi tìm phòng.” Thiếu nữ dẫn bọn họ vào lúc đầu đứng lên.

Nàng ta dẫn bọn họ lên lầu hai thì dừng lại.

Dọc theo đường đi, các thiếu nữ vốn đang chơi đùa ở tầng một nhìn bọn họ, tụ tập cùng một chỗ, sau đó cười vui vẻ.

Có lẽ chỉ là ảo giác, bọn họ cảm thấy những thiếu nữ này tựa như đang dùng ánh mắt quyến rũ mình.

“Cũng không kỳ lạ.” Trong số họ, có người nói: “Mặc dù bà bà kia nói nơi này có nam nhân, nhưng cho dù có, chắc chắn cũng rất ít, nếu không thì lẽ ra không đến nỗi chúng ta không gặp một người nào. Nếu ít nam nhân, vậy họ cảm thấy hiếm lạ cũng phải.”

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, các người không thấy rất quỷ dị sao? Vừa rồi rõ ràng chúng ta đang ở khách điếm vùng ngoại ô, tại sao bỗng dưng lại đến chỗ này? Đừng làm gì cả, hy vọng năm sáu ngày sau, chúng ta có thể rời đi an toàn.”

Trong mười lăm người, không phải tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.

Ở trong này, dường như không có sự khác biệt giữa ngày và đêm.

Mười lăm người đợi trong phòng, bất cứ lúc nào, bên ngoài luôn thắp đèn lồng màu đỏ.

Có người đợi đến mức thật sự nhàm chán, không nhịn được mở cửa sổ ra, muốn xem tình huống bên ngoài.

Khi bọn họ nhìn xuống lầu một, lập tức không dời mắt được.

Các thiếu nữ bên dưới tụ cùng một chỗ, một số bắt đầu ôm hôn lẫn nhau, một số thậm chí còn cười, chui vào váy một người khác, xem động tác chính là đang làm chuyện khiếm nhã.

“Xảy ra chuyện gì?” Người đọc sách mở cửa bị dọa, hỏi một thiếu nữ đúng lúc đi ngang qua.

“Không phải bà bà đã nói rồi sao? Mấy ngày nay, chúng ta sẽ ăn chơi hưởng lạc ở đây. Ngươi bị dọa rồi sao, thật đáng yêu.” Thiếu nữ vươn tay, ôm lấy cổ hắn ta, cất tiếng cười trong trẻo.

“Vô lễ! Vô lễ! Mau thả tay ta ra!” Hắn ta hoảng sợ.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 73"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull