Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li - Chương 45
“Tứ Tứ.”
Khàn giọng mà gọi xong, Văn Yến dừng lại một lúc lâu.
Anh nghĩ anh nên bình tĩnh, làm huyết dịch toàn thân đang sôi trào nguội bớt. Nhất là trái tim.
Anh nhắm mắt, tiếp tục khàn giọng nói: “Em nghe lời, bây giờ đi tắm, sấy khô tóc đi.”
Cô vừa dầm mưa, cả người ướt đẫm.
Lương Âm Dạ vùi đầu một lúc lâu, mới có thể cảm giác được nước mắt dừng chảy.
Bên trong không có giọng nói, chỉ có điện thoại anh reo lên.
Nếu như là tin nhắn khác, Văn Yến cũng không muốn để ý, nhưng anh như có cảm giác mà nhìn qua… Quả nhiên là cô gửi đến.
[Anh về đi, em không sao, đi tắm ngay.]
Anh vẫn tranh thủ: [Không thể mở cửa sao, chỉ nhìn một cái thôi.]
Cô lại im lặng.
Lương Âm Dạ đã bỏ đưa điện thoại di động qua một bên, tất nhiên cũng không trả lời nữa.
Văn Yến thỏa hiệp, nói chuyện với bên trong: “Đi ngay đi, Tứ Tứ. Anh còn chưa đi, anh ở đây với em một lát. Nếu còn không đi nữa thì rất dễ bị cảm, thậm chí bị sốt. Nghe lời nào.”
Bên ngoài quay về im lặng.
Lương Âm Dạ cảm giác được anh đứng bên ngoài rất lâu, từ đầu đến cuối không rời đi. Cô nghiêng đầu nhìn ra ngoài, ánh mắt bi thương mà tĩnh lặng.
Bọn họ cách cánh cửa này lẳng lặng ở cạnh nhau.
Chắc anh cho rằng cô đã đi vào rồi, rất lâu sau mới rời đi. Cũng không biết cô vẫn ở ngay tại chỗ, nghe tiếng bước chân của anh cách xa từng tấc một.
Cơ thể đang mất nhiệt độ, bắt đầu lạnh, cả người khó chịu, nhưng cô không hề phát hiện.
Tối nay hình như đã có một trận bùng nổ rất lớn, đến hiện tại trên dưới cả người cũng còn nỗi bất lực sâu đậm.
Cô vùi đầu, gọi điện thoại cho Đường Vi.
/
Sáng hôm sau, Văn Yến gửi tin nhắn cho cô.
Tối hôm qua, cô chắc hẳn chỉ muốn yên tĩnh một chút, ở một mình một lát, nhưng qua một đêm, anh vẫn không yên tâm.
Nhưng tin nhắn anh gửi đi vẫn không được đáp lại.
Đại khái là còn chưa tỉnh ngủ.
Anh nắm chặt điện thoại di động, đè nén cảm xúc vội vàng.
Anh quả thật rất muốn nhìn thấy cô.
Từ tối hôm qua đã muốn rồi.
Chỉ là từ đầu đến cuối cô không muốn mở cửa.
Quá nhiều chuyện xảy ra vào tối hôm qua, cô cần thời gian tiêu hóa và đối mặt thì cũng có thể hiểu cho cô.
Mãi đến buổi chiều, Văn Yến rốt cuộc ngồi không yên được nữa, đứng dậy đi đến cửa nhà cô gõ cửa.
Chủ yếu là lo lắng tối hôm qua cô dầm mưa xong sẽ bị sốt, ở nhà một mình, lại không ai phát hiện.
Nhưng gõ cửa vẫn không được trả lời.
Tin nhắn gửi đi cũng không được trả lời.
Văn Yến nhíu mày.
Anh gọi điện thoại cho cô.
Bên trong không có âm thanh, gọi hai lần cũng không nghe máy.
Chẳng qua là lần thứ hai tự động cúp xong, cô trả lời tin nhắn của anh: [Em đang trên đường đi công tác, phải ra ngoài mấy ngày, không cần tìm em, em không sao.]
Giữa mày Văn Yến càng nhíu sâu hơn.
… Trên đường đi công tác? Mấy ngày?
Anh hỏi lại: [Muốn đi đâu? Khi nào mới có thể quay về?]
Nhưng anh chờ mãi, không chờ được trả lời.
… Có thể là bắt đầu bận rộn rồi?
Hành trình của cô rất đay, anh luôn biết điều đó. Hình như cô xem mình là một con quay, không ngừng xoay, mà không lơi lỏng chút nào.
Là vì ép bản thân, hay muốn mượn bận rộn để quên chuyện gì đó?
Nếu anh biết cô đã thấy tin nhắn kia, anh nhất định thanh minh với cô từ sớm, làm sao nỡ để một mình cô ôm tin nhắn này khổ sở lâu như vậy được.
Anh lại gửi cho cô mấy tin nhắn WeChat, muốn chờ cô rảnh rỗi rồi trả lời anh.
Anh muốn gặp cô một lần, nói vài lời cho thật tốt, chỉ tiếc cô lại đang trên đường đi công tác.
Buổi tối hôm đó, tập một của gameshow “Tối Nay Hẹn Hò Không” đã quảng cáo rất lâu mới chính thức phát sóng.
Đúng giờ, chính thức phát sóng…
Mấy phút trước khi phát sóng, người hâm mộ còn đang làm mới, chờ chương trình phát sóng, cũng là lúc đưa gameshow này lên hot search.
Nó tuyên truyền lâu như vậy! Tạo tiếng vang lâu như vậy! Các loại video ngoài lề treo khẩu vị của người ta như vậy! Cuối cùng cũng phát sóng rồi!!
Mà sau khi phát sóng, một đống người hâm mộ ập vào, càng làm cho bình luận trực tiếp đầy trời.
Văn Yến cũng đang chờ chương trình bắt đầu.
Anh lại bật sáng điện thoại di động lần nữa để xem… Vẫn không được trả lời.
Sau phần mở đầu giới thiệu, ống kính bắt đầu chuyển sang cảnh thường nhật của mấy khách mời.
Bắt đầu từ nhà Lương Âm Dạ, khán giả đi theo thị giác của người quay phim, không ngờ cửa vừa mở ra, thấy rõ Lương Âm Dạ đang mơ màng vừa tỉnh ngủ.
Mặt mộc, tóc dài có chút rối, nhìn ra được là hoàn toàn vừa tỉnh ngủ.
Bình luận trực tiếp đã bắt đầu điên cuồng cười:
[Hỏng rồi, không cẩn thận quên mấy hôm nay còn phải ghi hình gameshow!!]