TruyenVnFull
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Xếp hạng
  • Xem nhiều
  • Xu hướng
  • Mới nhất
  • A-Z
  • Thể loại
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li - Chương 53

  1. Trang chủ
  2. Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li
  3. Chương 53
Prev
Next

Ánh trăng sâu nặng, bị rèm cửa sổ che kín kẽ, nửa điểm ánh trăng không lọt vào.

Da cô quá non mềm, miết một cái đã đỏ.

Mà lần này, anh cũng nhìn thấy sắc hồng ở đuôi mắt cô nở rộ đến mức tận cùng.

Cách biệt đã mấy năm có thừa.

Anh quyến luyến hôn lên trên đó.

Thường ngày trên người anh tự mang kiêu ngạo lạnh lùng, vào giờ khắc này, toàn bộ tan ra hết, không nhìn thấy chút nào.

Xương cánh bướm tung cánh, đầu ngón tay ấm áp, một đường quyến luyến, giống như trải qua hàng vạn loại phong cảnh.

Cô khó chịu nghẹn ngào, âm thanh nhanh chóng biến mất biệt tích trong miệng anh.

Cô mặc váy ngủ, giống như vô cùng tiện lợi cho người nào đó, chẳng mấy chốc mấy lớp váy đã bị cuốn lên trên.

Anh cũng mặc đồ ngủ. Vừa rồi ngồi ở chỗ đó là cấm dục nghiêm túc, giống như một chút tuyết dính ở phía trên nhất của cây tùng cây bách.

Mà giờ khắc này đã hoàn toàn không còn loại cảm giác đó.

Lương Âm Dạ không biết có phải mình đã cởi hay không, chờ cô kịp phản ứng, nút áo của anh đã bị bung ba cái.

“Cô Lương đọc bài văn này chưa?” Giọng nói của anh nhuốm mấy phần ý cười khàn khàn.

Lương Âm Dạ vô thức lắc đầu.

Đối với phủ nhận của cô, anh cũng không bất ngờ, môi cong lên: “Vậy à? Anh còn cho rằng em đọc rồi chứ.”

Cô nhéo đầu ngón tay.

“Đây chỉ là một chương thôi, còn nhiều hơn nữa, anh đọc cho em nghe nhé? … Hoặc là dẫn em thử nghiệm?”

Lương Âm Dạ dừng một chút, càng lắc đầu nhanh hơn, giống như nghe thấy gì đó mà bị giật mình.

Cô bại trận, ngoan ngoãn thừa nhận: “Có đọc một chút… Nhưng sao anh lại nhìn thấy?”

“Bởi vì Tứ Tứ thích.” Anh nói hàm hồ không rõ, tiếp tục ngậm môi cô.

Trong lòng Lương Âm Dạ nghĩ ngợi một lúc lâu, nhưng bị anh hôn mê loạn, đầu óc không tỉnh táo lắm.

“Phát hiện thứ tốt như vậy, sao Tứ Tứ giấu giếm rồi tự hưởng thụ, cũng không nói với anh thế?” Bàn tay anh đi xuống, giọng nói ở bên tai cô.

Lương Âm Dạ quay mặt đi.

Đây là thứ có thể nói với anh sao?

Anh nhẹ nhàng thở dài: “Còn may mà tự anh biết.”

Cô đã không còn lời nào để nói.

Mà anh cài chặt tay cô, dẫn cô đặt ở eo bản thân xong, dẫn dắt cô đi từng bước một.

“Bình thường Tứ Tứ tự lén lút học tập, chắc học được không ít kiến thức. Đến đây kiểm tra thử nhé?”

Trái tim Lương Âm Dạ đập điên cuồng, thấp thỏm không thôi.

Dần dần, đã không dám mở mắt ra.

Cô nở rộ ở dưới tay anh.

Cô học tập.

Có tác dụng gì chứ.

Không so được với người khác, cho dù không lén lút học tập, cũng có thể tốt nghiệp với điểm số tối đa.

Lúc cô mệt mỏi đến mức tận cùng, anh còn không biết đủ, còn đang hôn đầu ngón tay cô.

Cô mệt mỏi nhắm mắt.

Trước sau đã qua, cũng không biết bao lâu.

Đại khái cũng có mấy mười phút.

Lúc cảm nhận được phản ứng trên người anh, Lương Âm Dạ bị giật mình mở mắt ra, lắc đầu, muốn nhắc nhở anh cái gì đó.

Mà anh trấn an hôn lên khóe môi cô, cho cô biết là không có chuyện gì cả.

Nụ cười của anh quá dịu dàng, dịu dàng đến vô hại, giống như vĩnh viễn cũng sẽ không làm chuyện xấu.

Cho dù bọn họ vừa mới làm chuyện xấu xong.

Cô nhớ đến phản ứng của anh, có chút chần chừ. May mà nhìn anh có vẻ thật sự không định làm gì, chỉ ở trên vai cô bình phục hơi thở.

Chỗ này là ê kíp chương trình chuẩn bị, anh đã đủ càn rỡ rồi, sẽ không mặc kệ không màng mọi chuyện như vậy thật.

Huống chi.

Vấn đề chủ yếu nhất là.

Không chuẩn bị đồ.

Mi mắt người đàn ông chán chường, có mấy phần ngông cuồng làm càn.

Chỉ vào giờ khắc này, bị trấn an đủ rồi, giống như con thú to xác đã ăn no.

Anh ôm cô đi vào phòng tắm.

Ở trong phòng tắm, lại hôn môi lâu dài như vô tận.

Qua rất lâu mới quay về, anh ôm chầm cô, cùng nhau đắp kín chăn, cùng nhau nằm một chỗ.

Lương Âm Dạ khó hiểu nhìn lên: “Anh… không về sao?”

Văn Yến không hề để tâm mà nhắc nhở cô vừa rồi cô còn chưa nói chuyện đó, mỉm cười nói: “Trước khi em nói hết mấy lời vốn muốn nói, anh sẽ không rời khỏi căn phòng này.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Tâm trạng gặp may của Lương Âm Dạ bị kẹt ở giữa đường, nụ cười mắc kẹt trên gương mặt, bị nghẹn mà không tiếng động.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 53"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

TruyenVnFull 2025 - www.truyenvnfull.com

Sign in

Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to TruyenVnFull

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to TruyenVnFull