Dây Dưa Với Đêm Xuân - Mang Li - Chương 88
Lương Âm Dạ cảm giác được sau nửa đêm chỗ bên cạnh mới có nhiệt độ tràn vào.
Chăn đang đắp bị vén lên, anh chui vào, từ sau lưng ôm lấy cô, ở sau tai cô nhẹ nhàng cọ cọ, lại in lên đó nụ hôn ấm áp.
Cô nửa mê nửa tỉnh, xoay mình để anh ôm.
Từ lúc vừa rồi cô đưa kịch bản cho Văn Yến, anh đọc tới hiện tại, đọc sơ thôi mà huyệt thái dương đau nhức.
Rõ ràng cũng đọc xong rồi, nhưng vẫn không muốn đọc nữa, ném lên bàn rồi đi vào tìm cô ngủ.
Sở dĩ đọc lâu như vậy, không phải cẩn thận cỡ nào, chỉ là có một vài đoạn phim trong số đó anh đọc lâu hơn một chút, hầu như sắp khắc mỗi một chữ ở phía trên vào trong đầu.
Lương Âm Dạ mơ hồ nghe thấy anh khẽ thở dài.
Tay cô muốn bắt lấy anh càng chặt hơn, vẫy vẫy ở giữa không trung rồi bị anh cầm lấy, sau đó bị nắm chặt trong lòng bàn tay.
Rốt cuộc cũng yên tĩnh lại.
“Nhất định phải đóng phim à?”
“Muốn đóng như vậy à?”
“Chờ đến lúc đóng phim thì anh đến quan sát nhé?”
“… Không trả lời thì xem như em đồng ý rồi.”
Trong bóng đêm, người đàn ông nhíu mày thật sâu, cảm thấy đến lúc đó tám phần là tự dày vò mình.
/
Thừa dịp lúc ăn tết rảnh rỗi, ê kíp chương trình “Tối Nay Hẹn Hò Không” đến nhà tiến hành quay cuộc sống sau này, sẽ phát sóng trực tiếp tại hiện trường, sau đó cũng sẽ tiến hành cắt ghép video, cắt ghép xong thì tung thành phẩm lên mạng.
Bé Trăng chạy qua chạy lại ở trong nhà, bọn họ vừa vào, nó liền chạy đến dưới chân một người quay phim.
Văn Yến đi qua ôm nó vào ngực, vừa ôm đi vừa vuốt lông nó, cụp mắt lười biếng nói: “Đừng chạy lung tung.”
Đều là mấy nhân viên công tác ghi hình lần trước, nhìn thấy dáng vẻ này của anh, chỉ cảm thấy cực kỳ xa lạ.
… Cảm giác hình như anh đang ôm con gái?
Sau này, thầy Văn và cô Lương có con rồi, đây có phải là dáng vẻ anh ôm con không?
Có người lặng lẽ đi hỏi đạo diễn Kỷ: Quay phim tình cha con không?
Đạo diễn Kỷ: “…”
Cũng đừng kéo tôi xuống như thế chứ. Người khác không thể quay được đúng không!
Ông ấy muốn quay chương trình giải trí hẹn hò! Mùa hai mùa ba mùa bốn luôn!
Trước tiên, Văn Yến và Lương Âm Dạ ở trước ống kính lên tiếng chào hỏi mọi người.
… Từ lần trước ghi hình chương trình xong, hai người bọn họ vẫn chưa lộ diện ở trước mặt công chúng. Có tương tác trên Weibo, nhưng cư dân mạng đều không thấy dáng vẻ bọn họ hẹn hò với nhau lúc riêng tư.
Lần này quay cuộc sống sau này, với bọn họ mà nói, sẽ là một lần cuồng hoan mong đợi đã lâu.
Chờ các anh yêu lâu như vậy, hãy để cho chúng tôi xem thử dáng vẻ các anh hẹn hò là thế nào đi!
Hai người bọn họ ngồi chung một chỗ, khoảng cách cũng không xa, đầu gối khẽ chạm nhau.
Từ ngày lấy được tin tức, ê kíp chương trình đã bắt đầu tiến hành tuyên truyền tạo thế, cũng từng leo lên hot search mấy ngày, phát sóng trực tiếp đúng lúc bắt đầu, vô số cư dân mạng lập tức ùa vào, số người nhiều, phát sóng trực tiếp bị kẹt mạng.
[Trời ơi tôi bị lú rồi hả, đây không phải là cặp vợ chồng Dạ Yến tôi đã không gặp một năm rồi sao! Đã lâu không gặp!!]
[Má ơi, lần trước xem hai người bọn họ trong video còn “không quá thân nhau”! Hồi kết cũng là kết thúc bằng BE, để lại một câu “tương lai còn dài”. Một lần nữa xem phát sóng trực tiếp, đã là tình nhân nhỏ dính lấy nhau ~ Quả thật là “tương lai còn dài”, wow!]
[Mùa cuối ghép đôi thất bại, tôi thấy thằng nhóc này không đúng lắm rồi, lại không khổ sở như trong tưởng tượng, thì ra người ta đã sớm hiểu rõ trong lòng, chỉ chớp mắt là đã ôm được mỹ nhân về rồi.]
[Nằm mơ mà cũng không dám nằm mơ như vậy, có một ngày tôi lại có thể nhìn thấy hiện trường hai người này hẹn hò.]
Văn Yến đi đổ thức ăn mèo cho bé Trăng, Lương Âm Dạ đi vào nhà bếp.
[Mọi người đều biết mỹ nhân nhà tôi không biết nấu cơm… Em đi vào trong làm gì vậy bảo bối?]
[Dạ Dạ, chúng ta ra đây đi nào, để cho chồng em đi vào trong, không thể làm nhà bếp nổ tung đâu đấy.]
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Lương Âm Dạ lục tìm mấy nguyên liệu nấu ăn ra.
Anh cho mèo ăn xong, đi vào cho vợ ăn, cầm nguyên liệu nấu ăn cô lựa ra mà xử lý: “Muốn ăn mấy thứ này?”
Lương Âm Dạ liên tục gật đầu. Hôm qua bọn họ đi mua về, có một vài thứ cô chưa ăn bao giờ.
Văn Yến bỏ mấy nguyên liệu nấu ăn đông lạnh vào bồn nước để rã đông, xoay người tựa vào bệ làm đồ ăn nhìn cô: “Anh làm cho em.”
Lương Âm Dạ muốn ép nước trái cây, kỳ quái nhìn anh một ánh mắt.