Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng! - Chương 142
Mẹ Lục lúc này đã ngủ thiếp đi.
Đến sáng hôm sau, vừa mở mắt dậy, bà dùng bữa sáng, sau đó cầm điện thoại định xem tin tức. Thế nhưng ngay khi mở điện thoại, bà liền nhìn thấy một tin nhắn nặc danh.
Chỉ cần đọc nội dung tin nhắn thôi đã khiến bà giận sôi máu, xem xong video thì càng tức đến phát điên.
Đúng là cái đồ hồ ly tinh như Dư Vãn. Thủ đoạn thật cao siêu.
Cô ta vừa quyến rũ Lục Trầm để anh chống lại cả thế giới vì mình, vừa lợi dụng nguồn lực của anh để làm ảnh hậu, thành lập công ty quản lý riêng. Giờ đây lại dám lén lút qua lại với gã đàn ông khác sau lưng Lục Trầm.
Trên đời làm gì có người phụ nữ nào đê tiện đến mức này?
Ban đầu, mẹ Lục có chút không hài lòng với Tống Nghiên vì cô từng là nghệ sĩ tai tiếng nhưng sau khi xem đoạn video kia, bà bất ngờ cảm thấy Tống Nghiên thật hoàn hảo, không tì vết.
Ít nhất, Tống Nghiên một lòng một dạ với Lục Trầm. Dù không được anh đáp lại tình cảm, cô vẫn không đi ra ngoài làm điều bậy bạ!
Chuyện này nhất định phải nói cho con trai bà biết.
Bà sợ rằng nếu gọi điện trực tiếp, Lục Trầm sẽ không nghe máy, suy đi nghĩ lại vẫn quyết định tự mình đến công ty của anh một chuyến.
Đúng lúc bà chuẩn bị ra khỏi nhà, quản gia đến báo: “Phu nhân, cô Tống đến rồi ạ.”
“Nhanh mời cô ấy vào.”
Lúc này, thái độ của mẹ Lục đối với Tống Nghiên không thể nào tốt hơn.
Vừa gặp mặt, bà liền chủ động nắm lấy tay cô:
“Nghiên Nghiên, sao hôm nay con đến sớm vậy? Sao không nghỉ ngơi thêm một chút?”
“Bác gái, con đến làm phiền bác, bác sẽ không thấy phiền chứ?”
Tống Nghiên thay đổi hoàn toàn thái độ thường ngày, ánh mắt nhìn mẹ Lục tràn đầy cẩn trọng.
Cô vừa là đang cố ý diễn, nhưng cũng thật sự lo lắng. Cô sợ mẹ Lục sẽ chê bai quá khứ nghệ sĩ tai tiếng của mình.
Mẹ Lục khẽ lắc đầu: “Con là cô con dâu mà ta ưng ý nhất, ta thương còn không hết thì làm sao lại ghét bỏ con được? Nghiên Nghiên, ta nghe nói rồi, nghệ sĩ tai tiếng muốn tẩy trắng thật sự rất khó khăn.”
Nghe đến đây, lòng Tống Nghiên như trĩu xuống.
Cô vội lên tiếng: “Bác gái, con đã bàn bạc với mẹ rồi. Sau này con sẽ không làm diễn viên nữa. Thay vào đó sẽ thành lập công ty quản lý riêng, dần rút lui khỏi tầm mắt công chúng. Dù sao, làm dâu nhà hào môn mà xuất đầu lộ diện quá nhiều sẽ bị người khác coi thường.”
Câu nói này đánh trúng vào tâm ý mẹ Lục.
Điều bà mong muốn ở con dâu là hình mẫu hiền thê lương mẫu, có thể ở nhà chăm chồng dạy con. Chứ không phải hôm nay chạy theo đoàn phim này, ngày mai lại đến đoàn phim khác, rồi qua lại thân mật với đám nam diễn viên.
Đến lúc quay về sinh con, không biết con cái là của ai!
“Nghiên Nghiên, ý nghĩ này của con rất hợp ý bác. Ban đầu bác còn định sắp xếp cho con làm thư ký bên cạnh Lục Trầm nhưng nếu mẹ con đã có kế hoạch rồi, bác cũng không lo lắng nữa.”
“Bác gái, cháu sẵn sàng làm thư ký cho Lục Trầm.” Tống Nghiên vội vàng lên tiếng.