Vũ Lăng Xuân Thiếu - Thuyền Trưởng Thiệu Dao - Chương 40
“Có lẽ là ta, người làm mẹ như ta, đã làm không tốt, khiến con chẳng còn lòng tin vào ta.”
“Không phải…”
“Về sau không cần như vậy nữa. Giữa mẹ con mà còn không thể thẳng thắn với nhau, thì trên đời này còn có thể tin ai được đây?” Cù thị nhìn Từ Linh Phủ, tiếp lời, “Hôm nay ta cũng đã gặp Khuất huyện lệnh, ngài ấy là người chính trực, ta cũng không nói thêm gì nữa.”
“Về sau nếu có chuyện gì con không muốn bàn bạc với ta, thì cứ nói thẳng, đừng vòng vo hay dối gạt ta.”
Linh Phủ càng thêm hổ thẹn, chỉ cúi đầu đáp:
“Vâng.”
Nàng lại rút ra chiếc hộp gấm:
“Mẫu thân…”
Cù thị thấy dáng vẻ cẩn trọng mà vụng về của nàng, cảm thấy cũng vừa đủ rồi, bèn nói:
“Đưa đây để ta xem nào.”
Linh Phủ nghe vậy, vội vàng đem cây trâm bạc trình lên cho Cù thị xem.
Cù thị cầm lấy, ngắm nghía cẩn thận một hồi, đột nhiên buột miệng:
“Ồ!”
Linh Phủ vội hỏi:
“Mẫu thân, sao vậy?”
Cù thị không trả lời, đứng dậy đi vào phòng lấy từ trong hộp trang sức ra một cây trâm bạc. Linh Phủ nhìn mà ngây người, hai cây trâm bạc giống nhau như đúc về hình dáng lẫn kích thước.
Không thể nào! Linh Phủ giật thót trong lòng, chẳng dễ gì mới mua được món quà, lại trùng mẫu sao?
Không, không chỉ là trùng mẫu đơn giản thế đâu. Nhỡ đâu Cù thị nói: “Con quên là ta đã có cây trâm này rồi sao?”
Thế thì lộ tẩy mất!
Linh Phủ trợn to mắt, ánh nhìn đảo qua lại giữa hai cây trâm.
“Cái này…”
Chỉ thấy Cù thị mặt mày vui vẻ, đưa cây trâm cũ cho Linh Phủ:
“Con nhìn xem, hai cây trâm này là một đôi đấy!”
Linh Phủ sững sờ, lập tức đưa cả hai cây trâm ra chỗ sáng, tỉ mỉ quan sát họa tiết khắc bên trong.
Cây trâm bạc mà Cù thị vốn có bên trong khắc hình một đứa trẻ đang chơi với con gà trĩ, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu.
Hai cây trâm đặt cạnh nhau lại càng rõ ràng hơn, ngay cả vị trí của đứa trẻ cũng đối xứng nhau.